...
Cổ họng phát ra một tiếng rên, chỉ thế thôi, Hạ An Lan đã hối hận rồi, cơ bản không nên nhường cho cô quyền chủ động.
Anh kẹp chặt lấy vòng eo nhỏ bé của Tô Ngưng Mi, nâng cằm cô lên, cười nói: “Công việc nặng nhọc này, anh nghĩ rồi, không nên để em làm, đây là việc của đàn ông…”
Tô Ngưng Mi nghĩ, không sao, em làm được, việc nặng nhọc này em rất vui lòng làm!
Thế nhưng, Hạ An Lan không cho cô cơ hội lên tiếng, nhấc bổng eo cô lên, đặt hai chân của cô lên đùi anh.
Hơi nước bốc lên mờ mịt trong phòng tắm, vây quanh lấy hai người chẳng khác gì chốn bồng lai tiên cảnh. Bầu không khí ân ái đang lan tỏa khắp phòng tắm, cũng dần dần trở nên nồng nàn như nhiệt độ đang lên cao vậy.
Quần áo trên người Tô Ngưng Mi không biết đã rơi xuống dưới đất từ khi nào, ngâm ở trong nước. Cô không biết là tự mình cởi ra, hay là Hạ An Lan cởi ra, nhưng, điều đó không còn quan trọng nữa, quan trọng là, cô đang làm một chuyện phóng khoáng nhất từ khi ra đời cho đến nay.
Cô với thân phận của một người phụ nữ đã có chồng, ngủ cùng một người đàn ông tài giỏi nhất.
Tô Ngưng Mi cắn nhẹ vào tai Hạ An Lan, nghe tiếng anh rên lên nhè nhẹ, trong lòng cô có một niềm vui không diễn tả nổi.
Trước mặt cô, cuối cùng anh cũng không còn giữ được bộ dạng quần áo chỉnh tề, đi đứng trang nghiêm, bình tĩnh lạnh lùng nữa. Hóa ra cô cũng có thể khiến anh không kiềm chế nổi bản thân mình. Hóa ra đối với anh, không phải là cô không có chút hấp dẫn nào cả. Ừ, rất hay, cô rất vui mừng!
Sau lưng tựa vào tường gạch lát men lạnh giá, nhưng Tô Ngưng Mi vẫn cảm thấy cơ thể mình hóng hừng hực như sắp sửa tan ra vậy. Hạ An Lan là tất cả chỗ dựa, tất cả động lực của cô.
“An Lan…An Lan…”
Cô gọi tên anh lên, âm thanh mềm mại, có chút khàn khàn, giống như đang làm nũng, lại giống như lời ve vãn của tình nhân, âm thanh đó khiến Hạ An Lan càng không kiềm chế nổi mình, giống như đổ thêm dầu vào lửa vậy.
Tô Ngưng Mi vốn tưởng rằng mình không có chút sức hấp dẫn nào với Hạ An Lan. Nhưng chỉ mình anh biết rằng, sao lại không có sức hút nào được, hoàn toàn ngược lại, cô là người duy nhất có thể khiến anh đánh mất lí trí, đánh mất sức mạnh kiềm chế của bản thân. Thậm chí cô không cần làm gì cả, đã có thể làm làm tan chảy tất cả băng giá trong anh.
Hai người đều không còn trẻ nữa, nhưng nhiệt huyết chỉ có tăng chứ không giảm.
Nhất là Hạ An Lan, giữ mình tránh khỏi cái thèm muốn đó bao nhiêu năm nay, phá rào trong phút chốc, làm sao có thể tùy tiện kết thúc ngay được.
Nước róc rách róc rách chảy trong phòng tắm, không biết đã chảy bao nhiêu lâu, đợi đến khi tất cả đã kết thúc, Tô Ngưng Mi đã không muốn nhấc chân lên nữa.
Khi được Hạ An Lan bế ra khỏi phòng tắm, đầu óc mơ của của cô nảy ra một ý nghĩ.
---Tiền nước tháng này, có lẽ sẽ nhiều hơn tháng trước!
Hạ An Lan lau khô nước trên người Tô Ngưng Mi, đặt cô lên giường, đắp chăn cho cô, cúi đầu hôm lên chán cô: “Ngủ đi, đêm nay làm em mệt rồi.”
Tô Ngưng Mi nháy mắt, thực ra lúc này cô rất muốn đỏ mặt: Em phải về phòng!
Thế nhưng, ai dà, không muốn rời khỏi đây mà.
Dù sao rồi làm thì cũng đã làm rồi, xấu hổ không có ích gì nữa, hơn nữa cô cũng không hối hận, vậy đêm nay dứt khoát như vậy đi. Chỉ là nếu chẳng may bị con trai phát hiện ra, thì có lẽ sẽ không được tốt.
Thôi, sáng mai quay về phòng sớm là được rồi.
Tô Ngưng Mi nghĩ đi nghĩ lại, gật đầu: “Vâng…”
Cô biết mình đã làm một chuyện trái với đạo đức, là một người phụ nữ truyền thống, dù thế nào đi chăng nữa cũng không nên làm vậy, thế nhưng, cô đã làm rồi.
Trước khi làm trong lòng cô còn có chút mặc cảm, thế nhưng sau khi làm xong rồi thì lại không còn nữa.
...