...
Đám chị em kia, đối với Lộ Tu Triệt mà nói, không đáng để tam một chút nào. Mặc dù bọn họ cũng họ Lộ nhưng tuyệt đối không phải người của Lộ gia.
Nhiều nhất cũng chỉ là chút ân huệ của ba cậu dành cho họ mà thôi.
Thế nên, không ai được phép ra điều kiện trước mặt Lộ Tu Triệt.
Mặc dù Lộ Tu Triệt cũng thừa nhận rằng, tất cả những chuyện này đều do ba cậu, ông ấy mới là người sai thật sự.
Thực ra, bọn họ cũng là những người tội nghiệp, thế nhưng… những người tội nghiệp luôn có chỗ đáng tội, là do mẹ bọn họ tham lam của cải, là bọn học ảo tưởng rằng sinh được một đứa con sẽ khóa chặt được Lộ Hướng Đông, sẽ có thể bước vào nhà họ Lộ.
Thế nhưng đợi đến khi sinh con ra rồi, trước mặt Lộ Hướng Đông, bọn họ không đáng một cắc.
Lộ Hướng Đông cũng rất kỳ quặc, bên ngoài nuôi biết bao nhiêu đàn bà con gái, bình thường cũng không tiếc tiền chi tiêu cho họ, nhưng lại không cho họ một chút danh phận. Mặc dù nói rằng trọng nam khinh nữ không tốt, nhưng đối với Lộ Tu Triệt mà nói, may là ba cậu trọng nam khinh nữ, không thì cậu sớm đã bị lũ đàn bà đó và con gái của họ cho ra rìa rồi.
Lộ Mỹ Lâm khóc lóc nói: “Anh cảm thấy đứa em gái này không bì được với Yến Thanh Ti đúng không?Nó là gì mà anh phải bảo vệ nó, em mới là người thân của anh.”
Lộ tu Triệt lập tức đáp:“Dừng lại, đừng có gạ gẫm gần gũi với thiếu gia đây. Nhà tao chỉ có mình tao, tao chính là đại thiếu gia nhà họ Lộ, là đứa con trai duy nhất. Tao không có anh chị em nào hết. Những đứa con gái ngoài giá thú như mày, ba tao có nhiều lắm. Nếu đứa nào cũng có thể tùy tiện chạy đến trước mặt tao chỉ này chỉ nọ, thì làm sao tao sống yên ổn được nữa. Mày cũng chỉ là họ Lộ mà thôi, nhưng không hề có chút liên quan gì đến tao, đến Lộ gia. Mày thật sự không xứng đáng gọi tao là anh trai.”
Lộ Mỹ Lâm há hốc mồm, sững sờ nhìn cậu: “Anh… anh…”
Lộ Tu Triệt lại nhớ ra một chuyện nữa: “Hơn nữa, mày nói đúng, mày chẳng thể nào bì được với Thanh Ti. Cô bé là bạn của tao, tất nhiên tao phải bảo vệ. Đối với tao, một trăm ngàn lần của mày cũng không bì kịp Thanh Ti.”
Nhạc Thính Phong càng nghe, càng cau mày tợn hơn, cậu nghe Lộ Tu Triệt nói những lời này, sao lại thấy khó chịu thế nhỉ!
Lộ Mỹ Lâm gào thóc thảm thiết: “Em cũng là con của ba, là con gái của ba, tại sao…lại đối xử với em như vậy…”
Bình thường, đúng là nó được ăn no mặc ấm, thế nhưng, có rất nhiều thứ nó muốn, mẹ nó vẫn không chịu mua cho. Còn những đồ dùng hằng ngày của Thanh Ti, có rất nhiều thứ khiến nó thèm thuồng nhưng lại không có được. Điều đó khiến nó đố kị, rồi không kiềm chế được ăn cắp tiền của Thanh Ti.”
Nhưng không ngờ rằng lại bị Thanh Ti phát hiện ra, lúc đó nó đã cầu xin Thanh Ti đừng mách cô giáo, nó cũng chẳng có cách nào khác mới ăn cắp.
Thanh Ti lấy lại tiền của mình, nói rằng, sẽ không nói cho cô giáo biết, nhưng hy vọng rằng sau này Lộ Mỹ Lâm không tiếp tục ăn cắp nữa.
Nhưng hôm nay, cô giáo vẫn cứ biết chuyện.
Lộ Mỹ Lâm rất hận Thanh Ti, lại càng hận rằng Thanh Ti đã có nhiều thứ như vậy rồi, mà vẫn không bỏ qua cho mình, càng hận hơn, … anh trai của mình, Lộ Tu Triệt, lại còn giúp cho Thanh Ti.
Tại sao tất cả mọi người đều yêu quý Yến Thanh Ti, tại sao tất cả mọi người đều quay lưng lại với nó?
Lộ Tu Triệt rõ ràng là anh trai của nó, nhưng lại một lòng một dạ giúp đỡ cho Thanh Ti, tại sao không chịu giúp nó một tay? Đối với cậu, đây chỉ là một chuyện không thể đơn giản hơn.
...