Chương 1552: Bảo cô ta đừng thêm phiền phức cho tôi


...

Lộ lão gia tới Lộ gia, Lộ Hướng Đông ra nghênh đón như Thái Thượng Hoàng, đưa ông cụ vào nhà, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, chỉ sợ ông cụ sẽ phát hiện chỗ nào đó không đúng.

Lộ lão gia nhìn một lượt khắp nhà, lại tới phòng của Lộ Tu Triệt xem, nhìn thấy giấy khen thi cuối kỳ của cậu, nhìn thấy bài tập và sách vở cậu làm hằng ngày, vô cùng hài lòng với đứa cháu trai này.

Ông nói: “Con may mắn hơn ta, sinh được đứa con trai tốt.”

Khoé miệng Lộ Hướng Đông giật giật, lời này của ông cụ mắng thật ác, đây không phải có nghĩa nói người làm con trai như mình không phải thứ tốt sao?

Hắn nhỏ tiếng nói một câu: “Nó... cũng chỉ là hai tháng cuối cùng của học kỳ này mới bắt đầu cố gắng, bình thường học tập rất kém.”

Ánh mắt Lộ lão gia đột nhiên trở nên ghê gớm: “Đúng thế, hai tháng cuối cùng của học kỳ này bắt đầu cố gắng, đã có thành tích tốt như vậy rồi. Điều này chứng minh cái gì, chứng minh đứa trẻ Tiểu Triệt này thông minh. Nó chịu cố gắng, chịu tiến bộ, người làm ba như con, lẽ nào không nên cảm thấy kiêu ngạo tự hào vì điều này sao? Sao ta thấy trái lại con còn nghe vẻ không vui?”

Lộ Hướng Đông vội lắc đầu: “Không, không, không có, con đương nhiên là rất vui, sao có thể không vui chứ, Tiểu Triệt nó chịu cố gắng học tập, con vui còn không kịp ấy...”

Lộ lão gia trừng mắt một cái nhìn hắn.

Trời vừa sáng, Lộ Hướng Đông đã sớm bò dậy, nhìn thấy ba mình, câu đầu tiên hỏi là: “Ba, chúng ta hôm nay đến không?”

Lộ lão gia đang đánh Thái Cực, từng chiêu từng thức rất có chương pháp, ông nói: “Hôm nay tạm không đến, con đã liên tục đến hai ngày. Nếu hôm nay nếu đến nữa, hơn nữa đến ta cũng đích thân đến, khó tránh quá hạ thấp thân phận nhà chúng ta. Con đi chuẩn bị một ít đồ, ta muốn dùng, hoãn một ngày rồi đi.”

Dù Lộ lão gia một lòng muốn Lộ gia có thể kết quan hệ với Hạ gia từ đây, trở lại thủ đô, nhưng trong lòng ông lại cảm thấy, liên tục ba ngày chạy qua đó như vậy, khó tránh khiến người ta cảm thấy, nhà họ quá chủ động rồi.

Cho nên, ông định hoãn một ngày, như vậy vừa hay có thời gian đi chuẩn bị một ít đồ, ngày mai qua đó.

Lộ Hướng Đông thở phào, hôm nay không đi thì tốt, “Haiz, được rồi, ba nói con đi bảo người sắp xếp.”

Lộ lão gia nói một vài thứ, Lộ Hướng Đông đều ghi lại, “Ba, vậy giờ con đi gọi điện thoại bảo người làm, đợi lát ba đánh quyền xong, con lại bảo nhà bếp dọn bữa sáng lên.”

“Được.”

Lộ Hướng Đông quay người gọi điện thoại cho thư ký bảo hắn đi chuẩn bị, nói xong hắn hỏi thư ký: “Cậu còn chưa đi gặp Dư Mộng Nhân phải không?”

“Còn... còn chưa...”

“Vậy thì tốt, đừng đi gặp vội. Ông cụ ở nhà đấy, đừng để ông ấy tóm được! ”

Lộ Hướng Đông giờ sợ ông cụ muốn chết, không dám nhìn thẳng vào mắt ba mình, sợ bị ông nhìn ra điểm gì.

Sau khi tắt điện thoại, Lộ Hướng Đông cùng ông cụ ăn cơm sáng.

ba hắn tới rồi, hắn đương nhiên phải ở cạnh.

Hơn 9 giờ, thư ký gọi điện thoại, Lộ Hướng Đông đứng lên ra ngoài nghe.

Thư ký hơi sốt ruột: “Ông chủ, Dư Mộng Nhân tới công ty tìm ông rồi.”

Lộ Hướng Đông vừa nghe xong liền muốn bạt tai người ta, nhưng ba hắn còn ở bên trong, hắn thấp giọng nói: “Đuổi đi đuổi đi, bảo cô ta đừng tới tìm tôi vội. Người phụ nữ này đúng là, thêm phiền phức gì cho tôi.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

Thư ký tắt điện thoại, ngẩng đầu nói với Dư Mộng Nhân: “Cô Dư, cô nghe thấy rồi, chủ tịch Lộ chúng tôi nói, bảo cô đừng thêm phiền phúc cho ông ấy nữa.”

Thư ký lại đâm một câu: “Vừa nãy tôi nói ông chủ chúng tôi hiện giờ rất ghét cô, cô không tin, giờ tin rồi chứ?”

...