...
Nhưng bọn họ cũng không được say mê ăn uống bao lâu đã có người chạy đi báo giám thị. Dì quản lý kí túc xa đùng đùng nổi giận đi lên, đập cửa ầm ầm, đứng ở ngoài quát: “511, các em đang làm trò gì vậy? Hơn nửa đêm rồi còn đi nấu cơm trong ký túc xá, các em còn có ra dáng học sinh hay không hả?”
Mạnh Hoành đang ngậm một miếng thịt, thiếu chút nữa nghẹn ở cổ họng, vội vuốt ngực nuốt xuống, hỏi: “Tớ ngất mất thôi, làm sao bây giờ?”
Cả đám đền nhìn về phía Nhạc Thính Phong theo bản năng. Nhạc Thính Phong vẫn cầm đũa trong tay không hề vội vã, nói: “Gấp gì mà gấp, cứ mở cửa.”
Chuyện bọn họ định nấu cơm trong ký túc xá của trường sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, cho nên nhất định phải để trường học tán thành chuyện này. Mạnh Hoành buông đũa, hít sâu một hơi rồi ra mở cửa. Dì quản lý ký túc xá lập tức đùng đùng nổi giận tiến vào phòng, vừa vào cửa đã bị mùi khói hun đến nỗi suýt ngất không dậy được.
“Các cậu đến trường là để học chứ không phải đến để hưởng thụ nhé, lại còn chuẩn bị đầy đủ đồ đạc thế này, ăn ăn uống uống, còn làm thịt nướng nữa chứ, các cậu cũng thật tự tại nhỉ, các cậu muốn biến ký túc xá thành phòng bếp nhà các cậu đó hả?”
Dì quản lý ký túc xá xuất hiện, đám học trò ở các phòng khác trong ký túc cũng không ngủ mà chạy tới, vây quanh cửa hóng hớt chuyện bên trong. Chỉ nghe thấy tiếng nồi cơm điện kêu xèo xèo, mà Lâm Trầm thì vẫn đang không nhanh không chậm rán thịt ba chỉ.
Mạnh Hoành cười ha hả nói: “Dì à, đừng tức giận mà, chúng cháu đến trường cũng không phải là vì muốn chịu tội mà, chỉ có ăn được ngủ được thì chúng cháu mới có thể học tập tốt được thôi, thế này đâu có mâu thuẫn gì đâu.”
Dì quản lý ký túc xá chỉ cảm thấy Mạnh Hoành đang ngụy biện: “Các cậu không biết quy định của trường học thế nào sao? Ký túc xá đã cấm sử dụng tất cả đồ điện có công suất lớn, vậy mà các cậu vẫn dám trái luật, còn dùng cả nồi cơm điện nữa, nhỡ đâu xảy ra chuyện không may thì ai chịu trách nhiệm? Các cậu làm như vậy không những nguy hiểm cho chính bản thân các cậu mà còn có thể liên lụy đến các bạn học khác.”
Lộ Tu Triệt nói một câu: “Không cho dùng nồi cơm điện thì chúng cháu dùng bếp ga là được mà.”
Dì quản lý ký túc xá bị câu này của cậu ta làm tức anh ách: “Các cậu... Giờ tôi sẽ đi cúp điện của các cậu.”
Nói xong bà ta định đi xuống ngắt điện, nhưng lại bị Nhạc Thính Phong gọi lại: “Dì à, dì ngắt điện cũng được, nhưng dì có thể đợi đến khi chúng cháu ăn xong mới ngắt không ạ?”
“Đúng đó dì ơi, chỗ thịt này của chúng cháu sắp rán xong rồi, dì chờ chút để thịt chín nốt được không ạ?”
Bọn họ còn không hề sợ hãi khiến dì quản lý ký túc xá tức giận đến choáng váng, rốt cuộc đám nhóc con này từ đâu ra đây? Sao có thể làm ra loại chuyện thế này chứ hả giời?
“Các cậu là học sinh lớp nào, ngày mai tôi nhất định phải báo cáo chuyện này với chủ nhiệm lớp các cậu.”
Lộ Tu Triệt nói: “Lớp 1 năm nhất, thầy chủ nhiệm của chúng cháu họ Ngưu, sáng mai thầy ấy sẽ lên lớp trong giờ tự học sớm. “
Dì quản lý ký túc xá nổi giận đùng đùng xuống tầng, ngắt luôn điện của phòng ký túc xá các cậu. Nhưng may mà thịt ba chỉ của các cậu cũng đã chín rồi. Cả đám ghé vào cùng nhau xử lý nốt đồ ăn và chỗ thịt còn lại, rồi Mạnh Hoành hỏi Nhạc Thính Phong: “Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Nhạc Thính Phong thản nhiên nói: “Về sau nếu chúng ta muốn ngày nào cũng được tự nấu cơm thì phải khiến trường học đồng ý, hôm nay không bị tóm thì ngày mai cũng bị thôi, không cần vội, ngày mai tớ sẽ đàm phán với thầy chủ nhiệm.”
Cậu vừa nói xong thì những người khác đều cảm thấy chuyện này thế là xong luôn rồi. Ngày hôm sau, khi chủ nhiệm lớp biết chuyện tốt mà bọn cậu đã làm, nhất thời liền cảm thấy nhức đầu, sao mấy đứa nhóc này lại có thể gây chuyện như vậy chứ hả? Hơn nửa đêm còn ở ký túc xá nấu cơm, còn ăn thịt nướng nữa chứ, sống thế này còn tốt hơn ông rồi đó.
...