Chương 1604: Ba, con rất nhớ người


...

Bà Lộ vừa nghe vậy liền kinh ngạc một hồi: “Tiểu Phàm? Có phải… là đứa nhỏ của con với người đàn bà kia không?”

“Đúng vậy, chính là đứa trẻ của con cùng Mộng Nhân, tên thằng bé là Tiểu Phàm. Nó lớn hơn Tiểu Triệt 10 tháng. Nhiều năm qua mẹ chưa gặp được đứa cháu này, giờ rốt cuộc mẹ cũng nên gặp con cháu đi. Con sẽ cử người đi đón mẹ, để ba mẹ hai người hai nơi thế này là không được. Phận làm con, con không thế để hai cụ ông cụ bà nhà mình ngần này tuổi đầu lại phải làm Ngưu Lang Chức Nữ được.”

Bà Lộ bị Lộ Hướng Đông làm cho bật cười: “Thằng nhóc này, ít nói linh tinh với ta thôi. Con xác định đứa trẻ đó thật sự là con trai con sao?”

“Con đương nhiên là xác định mà, kiểm tra ADN quan hệ ba con rồi, hơn nữa, chỉ cần mẹ gặp thằng bé là sẽ biết, nó vô cùng giống con trước đây, vừa nhìn là đã biết rằng nó là con trai của con rồi.”

Bà Lộ do dự một lúc rồi gật đầu: “Được, vậy để mẹ qua nhìn xem.”

Bà Lộ đương nhiên không tâm ngoan như ông cụ, hơn nữa bà luôn hy vọng nhà họ Lộ sẽ có đông con đông cháu. Lộ Hướng Đông chỉ có một mình Lộ Tu Triệt là con trai như vậy thật là quá ít, nếu có thể có nhiều hơn thì quá tốt rồi.

Chính vì thế nên bà cụ mới thầm nghĩ rằng đi xem cũng tốt.

Lộ Hướng Đông để phòng ngừa liền nói: “Mẹ, mẹ… Trước khi đến, mẹ ngàn vạn lần đừng gọi điện thoại cho ba con, con muốn cho để ba được bất ngờ, để ba vui vẻ… Nhiều ngày như vậy rồi ba con không được gặp người.”

“Thằng nhóc này, được rồi, nghe lời con, hai chúng ta là vợ chồng già rồi, có cái gì có thể tượng tưởng được chứ.”

Bà Lộ miệng thì nói vậy nhưng trong lời nói không hề có chút ý tứ trách cứ nào.

Tuy rằng thái độ làm người của ông cụ Lộ vừa bảo thủ vừa cứng nhắc nhưng mà đối với vợ lại thật sự không tồi.

Ít nhất, ông ở địa vị cao nhiều năm như vậy, chưa bao giờ ngoại tình bên ngoài, cho nên tình cảm của hai vợ chồng cũng rất tốt.

Sau khi gọi xong điện thoại, Lộ Hướng Đông thở ra một hơi, có bà cụ ở đây thì có thể hỗ trợ khuyên nhủ ông già một chút, như vậy xác xuất thành công mới có thể lớn hơn một chút.

Lộ Hướng Đông nhìn thời gian, vội vàng bố trí người đi qua, nhanh nhất cũng phải 5 giờ bà cụ mới có thể tới nơi, khi ấy trời cũng tối rồi.

….

Giữa trưa, Lộ Tu Triệt về nhà ăn cơm, thái độ của Lộ Hướng Đông đối với cậu tốt hơn buổi sáng nhiều, còn gắp cho cậu một miếng rau, bảo cậu ăn nhiều thêm một chút.

Nhưng Lộ Tu Triệt cũng không thèm cho hắn ta mặt mũi mà gắp thẳng miếng rau ra ngoài không thèm ăn dù chỉ một chút.

Lộ Hướng Đông gắp cho cậu miếng rau kia nhất định là có ý đồ gì đó, bằng không hắn tuyệt đối sẽ không có lòng tốt như vậy.

Hiện giờ điều mà ba cậu mong muốn nhất còn không phải là làm thế nào để Dư Viễn Phàm có thể bước vào nhà họ Lộ.

Haha, Lộ Tu Triệt cười nhạt, đúng là nằm mơ mà.

Nếu ba cậu dám để cho tên Dư Viễn Phàm kia đến đây, cậu cam đoan nhất định sẽ khiến cho bọn họ hối không kịp.

Cơm nước xong xuối, Lộ Tu Triệt tới trường, vừa đi ra cửa đã thấy thư kiý của Lộ Hướng Đông đến nhà. Cậu chào hỏi anh ta một chút rồi rời đi nhưng anh thư ký lại gọi cậu lại.

“Thiếu gia, cậu chờ chút đã.”

“Có việc gì sao?”

Thư ký gật đầu: “Có chút chuyện, thiếu gia, chúng ta từ từ nói.”

Lộ Tu Triệt bằng lòng, bước hai bước đi theo anh ta.

Thư ký thấp giọng nói: “Thiếu gia, tôi nói với cậu chuyện này, cậu cần phải chuẩn bị tinh thần trước!”

“Dư Viễn Phàm?”

Thư ký kinh ngạc: “Cậu biết cậu ta ư?”

Lộ Tu Triệt gật đầu: “Ừm, tôi biết.”

Anh thư ký lại tới gần cậu hơn một chút: “Vậy cậu có biết chuyện Lộ tổng muốn tôi làm thủ tục chuyển trường cho cậu ta, để cậu ta… tới học trường của cậu.”Lộ Tu Triệt ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn anh ta, nhưng rất nhanh lại nở nụ cười: “Ái chà, lá gan không nhỏ.”

“Ông chủ muốn tôi muộn nhất là ngày kia phải hoàn thành, chuyện này, tôi không thể không làm… Xin lỗi thiếu gia.”

Lộ Tu Triệt cười cười: “Chuyện này không liên quan gì tới anh, anh không cần phải giải thích, nhưng mà, thật ra anh có thể giúp tôi làm một chuyện.”

...