...
Du Dực đối với Thanh Ti rất tốt, anh ấy sẽ không vì có đứa con ruột thịt của mình mà đối xử không tốt với Thanh Ti, điểm ấy Nhiếp Thu Sính không hề nghi ngờ anh. Về sau, nếu thật sự có con, cô tin tưởng gia đình mình sẽ rất hạnh phúc. Nhiếp Thu Sính xoa xoa mặt, thật là, hiện tại nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ, vẫn là mang bát đi rửa trước đã.
...
Bên kia, Du Dực đã rời khỏi Thủ đô, đang trên máy bay tới Hải Thành. Lần này là anh đi trong bí mật, cho dù đến Hải Thành cũng sẽ không về nhà họ Du. Sau khi tới Hải Thành, việc đầu tiên là đi gặp Hạ An Lan, anh ta sẽ nói cho Du Dực xem nhiệm vụ cụ thể là phải làm gì.
Trước khi đến nơi, Du Dực đã xem qua tư liệu. Thị Trưởng tiền nhiệm của Hải Thành để lại rất nhiều vấn đề, trong đó nghiệm trọng nhất chính là vấn đề kinh tế, ai cũng biết Hải Thành là mạch máu kinh tế của đất nước, là thành phố mà tất cả mọi người đều chú ý, cũng là thành phố có nền tài chính quốc tế liên kết toàn cầu đang phát triển. Nếu lĩnh vực tài chính có vấn đề sẽ gây nên đả kích rất lớn đối với nền kinh tế đang bắt đầu phát triển của đất nước.
Nhưng chính vì trong hai năm nay, bước tiến của kinh tế thương mại quá lớn, dẫn đến không để tránh được một số lỗ hổng rất nhỏ xuất hiện, đến giờ, cùng với việc Thị Trưởng tiền nhiệm bị xét xử, những lỗ hổng đó cũng bị vạch trần ra, hơn nữa đã đến mức không thể không xử lý. Nếu không nhanh chóng sửa trị, hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Đương nhiên, chuyện này không phải việc anh cần quan tâm, anh không quan tâm chính trị, cũng không quan tâm tài chính, anh đến Hải Thành là để giúp Hạ An Lan xử lý mấy chuyện cần phải thực hiện nhanh chóng mà lại không thể chờ đợi đội kiểm tra kỷ luật chậm chạp xử lý những quan viên cá biệt hay những đại gia tộc ở Hải Thành.
Máy bay của Du Dực vừa đáp xuống đã được bí thư của Hạ An Lan đón rồi trực tiếp dẫn đến chỗ ở tư nhân bí mật của Hạ An Lan ở Hải Thành. Khi hai người bọn họ gặp nhau, không ai chịu mở miệng trước mà chỉ đánh giá đối phương, giống như cao thủ so chiêu, không vội vàng ra tay. Sau vài giây ngắn ngủi đánh giá lẫn nhau, hai người nhìn ánh mắt đối phương đều mang theo vài phần tán thưởng. Dù sao người trước mặt cũng có cấp bậc cao hơn mình nên Du Dực mở miệng trước: "Chào Thị Trưởng Hạ, tôi là Du Dực."
Hạ An Lan mỉm cười: "Ngồi đi, xem ra cậu thật giống với suy nghĩ của tôi, đều là người rất có cá tính."
Du Dực ngồi xuống nói: "Thị Trưởng Hạ cũng giống như trong suy nghĩ của tôi."
Một kẻ nham hiểm, trên mặt cười cười nhưng sau lưng lại cầm dao trong tay.
Hai người không nói lời vô nghĩa, liền nhanh chóng vào việc chính, Hạ An Lan nói một chút về tình huống hiện giờ của Hải Thành: "Nhiệm vụ lần này của cậu là giúp tôi điều ra về Lâm gia, Tống gia, mạng lưới quan hệ sau lưng hai người bọn họ, cũng như toàn bộ tình huống về kết cấu hai gia tộc này, tôi muốn biết trước mắt năng lượng thực sự của họ ở Hải Thành là gì, đương nhiên, mặt ngoài hai nhà này thoạt nhìn thì rất sạch sẽ nhưng hoạt động sau lưng bọn họ tuyệt đối không hề đơn giản, tốt nhất là lôi ra bằng chứng phạm tội của bọn họ."
Đến Hải Thành nhiều ngày nay, Hạ An Lan càng ngày càng cảm nhận được thành phố này tuy không lớn nhưng nước lại rất sâu.
Vị Thị Trưởng tiền nhiệm có thể ăn không ngồi rồi trong vũng nước đục này thực sự cũng khó. Du Dực vừa nghe thấy nhiệm vụ lần này liền nhíu mày, lộ vẻ không thoải mái.
Nếu là trước đây, anh nhất định sẽ có thời gian để làm việc này nhưng hiện tại thì không được. Du Dực nói: "Chuyện này có chút phiền phức."
Hạ An Lan: "Vì sao?"
"Quá lãng phí thời gian, trong nhà tôi còn có người đang chờ, tôi đã nói với bọn họ, sau một tuần tôi sẽ trở về nhà."
"Về nhà ư?"
Du Dực gật đầu: "Đúng, nếu là trước đây, tôi nhất định sẽ không nói hai lời mà đồng ý, nhưng hiện tại... Con gái tôi còn đang chờ tuần sau tôi dẫn nó đi leo núi."
Hạ An Lan nhíu mi: "Cậu quả là một người cha tốt đó."
...