Chương 1375: Diễn xuất khổ nhục kếi


...

VChương 3371: Lòng tràn đầy tuyệt vọng

“Thôi, chuyện này vẫn là nên quên đi thì hơn, đối với ông cũng không có giá trị gì, dù sao cậu ta cũng là người ở vị trí rất quan trọng, bình thường ông với cậu ta ắt hẳn là không liên quan nhiều lắm. Dù sao ông cũng cùng ở trong một tiểu khu với cậu ta, tốt nhất là ông cứ tự hỏi cậu ta đi, nếu cậu ta muốn nói thì tự nhiên sẽ nói cho ông thôi, chuyện này tuy không phải chuyện cơ mật gì, nhưng dù sao cũng là một chuyện rất quan trọng.”

Lão Mạnh buông điện thoại xuống, vẻ mặt tuyệt vọng.

Người mà ông ta vừa gọi điện là người ở trung tâm vòng tròn chính trị, thậm còn lợi hại hơn nhiều so với Mạnh gia bọn họ. Nếu là ngày thường thì ông ta sẽ ít khi nói nhiều như vậy, nhưng hôm nay, tám phần là nghe được rằng ông ta là cấp dưới của Hạ lão gia nên mới cho rằng ông ta có quan hệ với Hạ gia, vì thế mới nói chuyện này cho ông ta biết.

Nhưng thậm chí ngay cả khi ông ta để cập đến Du Dực đều có vẻ vô cùng cẩn thận, giống như sợ sẽ động đến điều gì không nên nói ra vậy.

Vậy xem ra, Du Dực này cũng không phải là người mà ông ta có thể đắc tội được.

Cho dù muốn tác động, muốn tìm người giúp đỡ con trai mình nhưng có vẻ cũng sẽ không có ai dám giúp cả.

Nói đi nói lại, hay là đi cầu xin Hạ gia giúp đỡ...

...

Chuyện buổi trưa giống như một trò khôi hài. Mọi người trong nhà họ Hạ cùng nhau ăn cơm trưa, Du Dực nói: “Những người kia con đã xử lý rồi, mấy kẻ đi theo hai vợ chồng Mạnh Kiến Thiết đều đã bị cảnh sát bắt lại rồi, cũng đang bị điều tra. Buổi chiều, xem chừng lão già kia nhất định sẽ đến đây cầu tình. Hôm nay con sẽ không đến cục làm việc, con sẽ ở nhà, chuyện này mọi người đừng ai hành động gì cả.”

Hạ lão gia nói: “Bỏ đi, con đừng chậm trễ chuyện công tác của mình, ông ta muốn đến thì cứ để ông ta đến, chúng ta không gặp là được.”

“Ở cục cũng không có chuyện gì quá quan trọng, con không đi cũng không sao đâu.”

Đang nói, Lộ Tu Triệt đến đón Thanh Ti và Nhạc Thính Phong tới trường, tuyết đọng trên đường đã được quét dọn, trường học thông báo rằng buổi chiều đi học bình thường.

Nhạc Thính Phong cúi đầu: “Ông nội, bà nội, chú Du, dì Nhiếp, con và Thanh Ti đi học đây ạ.”

“Đi đi, đi đường cẩn thận, chú ý mặc ấm vào nhé, lái xe trên đường không cần lái nhanh quá nhé.”

“Vâng ạ.”

Hai đứa trẻ tay trong tay rời đi, xe của Lộ Tu Triệt liền đợi trước cửa nhà bọn họ.

Lộ Tu Triệt kinh ngạc hỏi: “Sao thế này, cổng nhà các cậu biến đâu mất rồi?”

“Không có việc gì đâu, chúng ta đi thôi.”

Lộ Tu Triệt nhức đầu, không có việc gì ư? Cả cổng và hàng rào đều biến mất rồi đó? Thật sự là không có việc gì sao?

Du Dực đứng ở cửa nhìn xe chở bọn trẻ đi xa mới quay vào.

Hạ lão gia hỏi anh: “Cái cậu Mạnh Kiến Thiết đó, nhiều nhất hiện giờ hắn chỉ bị xử vì tội cố ý gây sự thôi, xử phạt cũng sẽ không nặng.”

Du Dực cười cười: “Không có việc gì đâu, ba, chuyện này người đừng lo lắng. Chuyện nhà chúng ta thì hắn ta không gây chuyện gì to tát, nhưng đối với những người khác, đặc biệt là những người trong tiểu khu chúng ta cùng hắn có thù oán cũng không ít. Khi thấy Mạnh gia bọn họ gặp tai hoạ, những người muốn bỏ đá xuống giếng để báo thù cũng còn nhiều lắm.”

Những người từng bị Mạnh gia ức hiếp trong tiểu khu này đều còn đang chờ để báo thù đó. Lúc này cục cảnh sát đã liên tục nhận được mấy vụ báo án, đều là người trong tiểu khu bọn họ hết.

Du Dực đã cho nhóm thủ hạ ở cục đi thăm dò Mạnh gia, không bao lâu nữa, tư liệu về nhà bọn họ sẽ có cả, những chuyện trái pháp luật nghi ngờ Mạnh Kiến Thiết làm cũng không phải là ít đâu.

Anh sẽ không dùng chuyện công báo thù tư mà anh sẽ dùng pháp luật để trói buộc hắn ta gắt gao, tuyệt đối không cho hắn ta có cơ hội thoát ra để gây ra sóng gió.

Lần này coi như anh vì nước vì dân trừ hại đi.

Khó có được buổi chiều không phải đi làm, Du Dực ở nhà với vợ yêu của mình.

Đã nhiều ngày anh không có thời gian ở cùng cô, nói chuyện với cô nhiều như hôm nay.

Du Dực dùng kẹp kẹp vỏ quả óc chó, lấy nhân bên trong ra bón cho Nhiếp Thu Sính.

...