...
Hắn cười nói: “Ba, ba uống không ít, nhưng ba không hoàn toàn mất đi lý trí đúng không? Không thì phía sau sao dễ dàng tỉnh táo, nếu ba thật sự uống tới bất tỉnh nhân sự, nói lời hồ đồ, chú Du cũng sẽ không tính toán với ba. Nhưng ba chẳng qua là mượn lý do uống nhiêu rượu, xả bất mãn với chú Du, cho nên chú ấy mới tức giận. Con cảm thấy cả việc này, ba vẫn là giải thích rõ ràng với ông nội thì hơn, không thì ông nội mơ hồ về việc này, sau này cũng không tiện qua lại với người nhà họ Hạ nữa.”
Lộ Hướng Đông xoay đầu trừng mắt nhìn Lộ Tu Triệt, thằng ranh này, cố ý thêm dầu vào lửa đúng không?
Sắc mặt Lộ lão gia càng lạnh: “Tiểu Triệt nói có thật không?”
“Ba... một đứa trẻ như nó, lời nó nói...”
Lời còn chưa nói xong, một chiếc gậy đánh xuống, Lộ Hướng Đông bị đánh bò trên đất, lời phía sau cũng không nói ra được, hắn nghe thấy ông cụ tức giận nói: “Mày bớt phí lời, mày nói cho tao, phải hay là không?”
Máu mũi của Lộ Hướng Đông vẫn đang chảy, hắn bò lên đưa tay lau 1 cái, cắn răng nói: “Ba... con... con... …” vùng vẫy một lúc lâu, Lộ Hướng Đông cuối cùng cúi đầu: “Vâng... con, con chỉ là vừa uống nhiều, đầu nóng lên, liền không khống chế được...”
Ông cụ đứng bật dậy, chiếc gậy hoàng hoa lê mộc trong tay đập hết cái này tới cái khác lên người Lộ Hướng Đông.
“Tao để mày không khống chế được, tao để mày đầu nóng lên... ông đây sao lại sinh ra đứa con trai ngu xuẩn như mày, mặt mũi cả đời của ông đây, đều để hoạ của mày làm mất sạch rồi...”
Lộ Hướng Đông bị đánh tới toàn thân đang bốc hoả, đau tới mức nước mắt hắn không nhịn được vẫn là trào ra, hắn ôm đầu lăn trên đất, “Ba, ba... ba đợi chút, ba... con, con đúng là bị ép, ba nghe con nói, nghe con nói hết được không?”
Lộ lão gia dừng lại, thở dốc: “Được, ông đây cho mày cơ hội, tao cho mày nói.”
Trên mặt Lộ Hướng Đông bị đánh một gậy, hắn dụi khuôn mặt đang bỏng rát, nói: “Ba không biết... buổi chiều hôm trước, con đến nhà họ, họ kéo con đánh bài, nhưng họ đã thắng đi toàn bộ đồ trên người con, tiền mặt đồng hồ bật lửa, còn có chiếc xe mới đó của con, toàn bộ đều thắng đi rồi, nhưng con còn phải cười bồi, còn phải mời họ ăn cơm, còn phải vô cùng cảm ơn họ, còn phải tạ lỗi... cho nên con...”
Hắn không nói cái này còn được, vừa nói, Lộ lão gia càng giận hơn, vứt gậy đi, cởi dây lưng, đánh mạnh về phía Lộ Hướng Đông.
“Mày còn có mặt mũi nói, mày còn không ngại nói những thứ này với ông đây, mày cảm thấy ấm ức đúng không, mày cảm thấy mình vô dụng đúng không?”
Lộ Hướng Đông bị đánh tới kêu gào, ôm lấy đầu, lăn lộn trên đất, “Ba, ba... con biết sai rồi, con biết sai rồi... ba đừng đánh nữa, con biết sai rồi...”
Lộ lão gia giờ cả bụng tức, đâu có thể dễ dàng tha cho Lộ Hướng Đông, hắn lăn tới đâu, liền đánh tới đó, không chút tiếc sức.
“Hôm đó mày đi ông đây đã nói gì với mày, tao chính là bảo mày đi làm cháu, chính là bảo mày đi cười bồi tạ lỗi, vô cùng cảm ơn mày cảm thấy không nên đúng không? Con trai mày, được người ta cứu thoát khỏi tay bọn buôn người, người ta khiến mày không tuyệt hậu, người ta giúp mày nuôi con trai mày nhiều ngày như vậy, mày nói, nói mấy tiếng cảm ơn đã nhiều rồi sao?”
“Mày cảm thấy thứ như mày bị người ta thắng, mày mất mặt có phải không? Mẹ kiếp mày nói với ông đây xem, trước mặt người nhà họ Hạ mày còn có mặt mũi chó gì?”
...