...
Sau khi Hạ Như Sương từ Đao gia về nhà, nghỉ ngơi gần nửa ngày mới chậm chạp lấy lại sức lực.
Đao gia không như ông xã cô, thường ngày chuyện phòng the hoàn toàn không dám quá phận, hơn nữa, thân thể anh ta không bằng Đao gia, tuy tuổi còn trẻ hơn nhưng thân thể lại không cường tráng bằng ông ta.
Cái tuổi này của Hạ Như Sương chính là như sói như hổ, có đôi khi, căn bản không thỏa mãn được, nhưng cô lại không thể hạ mình đi tìm ông xã cầu hoan.
Hôm qua đi Kim Sắc Phúc Địa, cô vốn là chán ghét vô cùng, nếu như không phải là bởi bất đắc dĩ, cô tuyệt đối sẽ không để cho cái loại người đê tiện này đụng vào cô.
Mà Đao gia hoàn toàn đem cô đối đãi giống như công cụ tiết dục, thô lỗ vô cùng, làm cho cô cảm thấy một hồi giống như chết rồi.
Thế nhưng, sau lần đó, Hạ Như Sương sau khi trở về, ngược lại cảm thấy, có một tình nhân như vậy cũng không tệ, ít nhất ở phương diện này so với ông xã cô mạnh hơn nhiều, hơn nữa... về sau có thể có quan hệ trường kỳ ổn định như thế, thế thì... cô ở Hải Thành, không phải là có thể vươn lên rồi.
Thế lực Đao gia, Diệp Kiến Công tuyệt đối không thể so sánh cùng.
Vừa có thể thỏa mãn nhu cầu thân thể, lại có thể để cho mình sử dụng ông ta, vẹn toàn đôi bên không gì có thể tốt hơn.
Hạ Như Sương thật sự hối hận, sao không cấu kết sớm chút với Đao gia, nếu như sớm phối hợp với ông ta thì chuyện của Nhiếp Thu Sính sao có thể loạn lên, sớm đã khiến cho cô ta xương cốt không còn rồi.
Hạ Như Sương cười lạnh, đã có Đao gia hỗ trợ, cô không tin, tìm không được con tiện nhân Nhiếp Thu Sính kia.
Đợi đến sau khi tìm được con tiện nhân kia, cô nhất định phải làm cho những khuất nhục của cô ngày hôm nay, đổ lên trên người cô ta gấp trăm nghìn lần.
...
Du Dực trong thời gian ngắn nhất đã thu thập được một ít manh mối về Đao gia, toàn bộ sao chép lại cho Hạ An Lan.
Chỉ là Đao gia ở Hải Thành quá lâu, mạng lưới quan hệ sớm đã rắc rối khó gỡ, kéo dài đến mỗi góc nhỏ của thành phố này, vì vậy muốn chỉnh lý lại, rất là tốn thời gian, thế nên chuyện này không có nhanh xong như vậy.
Về phần bọn anh ngược lại đã đẩy vào bên trong một tai mắt, Du Dực còn đang quan sát, tốt nhất là có thể trở thành thủ hạ đắc lực của Đao gia, như vậy chứng cứ lẫn tin tức đều không cần lo lắng.
Sau khi anh đem mọi chuyện dặn dò xuống dưới, liền không hề hỏi đến.
Anh còn không đến mức sẽ vì chuyện của Hạ An Lan, mà bận bịu mất ăn mất ngủ.
Bận rộn một hồi, cuối cùng đã tới chủ nhật.
Thời gian vui vẻ nhất của một nhà ba người Du Dực đã đến, dựa theo kế hoạch vốn có, chủ nhật mang theo vợ con đi đến suối nước nóng ngoại ô, ăn bữa ăn lớn, sau đó mang con gái đi vườn bách thú xem lạc đà.
Ngoại ô có núi, trên núi có suối nước nóng, làng du lịch dựa vào núi mà xây dựng.
Vì vậy, buổi sáng, còn có thể mang theo vợ con leo lên trên, ngắm mặt trời mọc.
Tính toán lộ trình hai ngày cuối tuần xong, vì vậy, thứ sáu sau khi tan tầm về nhà, Du Dực trực tiếp đưa vợ con đến làng du lịch suối nước nóng, buổi tối liền ở đó.
Nhiếp Thu Sính lần đầu tắm suối nước nóng, chỉ cảm thấy ngâm suối nước nóng vô cùng thoải mái.
Mãi đến lúc xương cốt mềm cả rồi, cuối cùng vẫn là được Du Dực ôm từ trong suối nước nóng ra.
Có điều, sau khi đi ra, cũng không thả cô ra nữa.
Dù sao lần đầu nhìn thấy vợ của mình mặc áo tắm, nếu Du Dực có thể chống đỡ hình dáng ấy, mới là không bình thường.
Nhiếp Thu Sính đẩy anh: "Đừng... đã đồng ý với Thanh Ti sáng mai đi leo núi đấy... anh, anh còn muốn như thế, em..."
Du Dực cắn lỗ tai cô nói: "Một lần, chỉ một lần..."
Nhiếp Thu Sính thở hổn hển: "Em mới không tin anh... Anh, mỗi lần anh đều nói... một lần..."
Nhưng mỗi lần đều dài như thế.
"Lần này không lừa em, thật đó..."
...