Chương 1612: Bị vả vào mặt


...

Lúc Lộ Hướng Đông nói câu này, hắn vẫn đang thật cẩn thận nhìn bà Lộ, hắn đang cố thuyết phục bà.

Chuyện ngày hôm nay là do hắn sắp xếp, Dư Mộng Nhân từng nói với hắn, đừng quá gượng ép chuyện giới thiệu thân phận Dư Viễn Phàm với bà Lộ. Thế nên hắn mới đến trung tâm thương mại một lúc, liền tìm cớ rời đi chốc lát, sau đó dàn dựng sao cho Dư Viễn Phàm và bà Lộ một mình gặp nhau.Nhưng mà, khi Lộ Hướng Đông nghe được rằng Dư Viễn Phàm vừa rồi đã giúp bà Lộ giáo huấn một gã trung niên thì vẫn là cảm thấy vô cùng hãnh diện.

Con hắn, quả nhiên khác với những đứa trẻ bình thường khác.

Hơn nữa, có chuyện này, nhất định có thể lưu lại cho bà Lộ một ấn tượng vô cùng tốt. Nói không chừng, bà Lộ thông suốt chuyện này xong sẽ đứng về phía hắn, hỗ trợ để Tiểu Phàm nhanh chóng bước vào nhà họ Lộ.

Bà Lộ thở dài một tiếng: “Đúng vậy, đúng là tổn thất cho nhà họ Lộ, nhưng mà ba con nghĩ sâu xa, chuyện này vẫn là phải nghe ông ấy. Về sau, con hãy nghĩ biên pháp bù đắp cho Tiểu Phàm một chút vật chất. Còn chuyện về nhà họ Lộ, không phải là chuyện có thể quyết định trong một chốc một lát được.”

Nếu tối hôm qua ông bạn già chưa giải thích tình hình cho bà, thì có lẽ hôm nay bà Lộ quả thực đã bị cảm động đến rối tinh rối mù. Sau đó về nhà lôi lôi kéo kéo ông bạn già bắt phải đồng ý cho Dư Viễn Phàm nhận tổ quy tông rồi. Thế nhưng…

Lời nói của ông bạn già tối hôm qua đã giúp bà sáng tỏ, tương lai nhà họ Lộ quan trọng hơn.

Cho nên, chuyện này trước mắt cứ để đó, về sau này hẵng nói.

Nhưng mà, khi bà ngẫm lại những lời Dư Viễn Phàm đã nói, vẫn thấy rất cảm động. Đứa bé đúng là đứa trẻ tốt, đáng tiếc lại bị bà mẹ làm vướng chân.

Lộ Hướng Đông không ngờ rằng, hắn đã nói đến thế rồi mà bà Lộ vẫn không thay đổi thái độ mà vẫn không chịu mở miệng như cũ, không chịu nói giúp đôi ba câu trước mặt ông cụ.

Lộ Hướng Đông có chút sốt ruột, nếu thế này còn không được, vậy thì hắn phải làm sao bây giờ?

“Mẹ, mẹ nói xem ba con muốn làm gì đây. Ông ấy không phải muốn nương theo Tiểu Triệt để dựa vào lực lượng nhà họ Hạ, giúp cho Lộ gia lần nữa lấy lại quyền lực đó chứ? Ông ấy sợ Tiểu Phàm quay về nhà họ Lộ sẽ làm ảnh hưởng tới danh tiếng của Tiểu Triệt sao? Nhưng mà con thấy, nếu Tiểu Triệt thật sự xuất sắc, thi ai mà đoạt được danh tiếng của nó chứ, có phải không mẹ? Ngược lại, ba con… Ông ấy cũng không thể nào đem toàn bộ cơ đồ đặt hết trên một mình Tiểu Triệt chứ.”

Lộ Hướng Đông cũng chỉ dám nói vậy trước mặt mẹ mình, chứ mấy lời này hắn mà nói trước mặt ông cụ thì hẳn đã sớm bị đánh tới gãy luôn hai cái gậy rồi.

Thế này rõ ràng là nâng Dư Viễn Phàm lên, hạ thấp Lộ Tu Triệt. Ý tứ của hắn là nói, chỉ cần một khi Dư Viễn Phàm vào nhà họ Lộ, thì Lộ Tu Triệt sẽ chẳng còn đất diễn, bởi thế nên Lộ lão vẫn ra sức ngăn cản.

Bà Lộ cũng không phải kẻ ngốc, nghe xong lời này sắc mặt xem chừng cũng không tốt lắm: “Con đừng có nói nhăng nói cuội. Lời này nếu ba con nghe được, xem ông ấy làm thế nào xử lý con.”

“Mẹ, mẹ à, không phải chỉ có hai mẹ con thì con đã chẳng nói. Những lời này con chẳng thể nói với người ngoài. Nhưng mà lời của con đều từ tấm lòng. Mẹ nghĩ lại xem, hai đứa nhỏ cùng nhau sinh sống, cùng nhau học tập, cùng nhau cạnh tranh. Tương lai ai xuất sắc hơn sẽ kế thừa nhà họ Lộ. Nếu ba con muốn mượn thế lực nhà họ Hạ, cũng chẳng sao, cứ để cho Tiểu Phàm cùng đứa con của Hạ An Lan là Nhạc Thính Phong cùng chơi với nhau là được, để….”

Lộ Hướng Đông càng nói càng hăng, càng nói càng thấy ý của mình là vô cùng tốt. Thế nhưng hắn còn chưa hết lời, đột nhiên có cái gì bay tới, trực tiếp đập vào mặt hắn.Lộ Hướng Đông sợ hãi kêu lên một tiếng, liếc mắt nhìn xuống chợt thấy một gói to, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn bà Lộ.

...