...
Chắc trong lòng người phụ nữ đó, ba cậu càng tức giận càng tốt, như thế, bà ấy mới có đất dụng võ.
Lộ Tu Triệt thật sự không có tâm trí quan tâm hai người họ như thế nào, bây giờ cậu thật sự, chỉ muốn học hành thật tốt, phải lấy lại hết những kiến thức đã mất thời gian qua, nghiêm túc làm những chuyện một cậu bé ở tuổi này nên làm, từng bước từng bước trở nên vững vàng hơn.
Còn về ba cậu, thích làm thế nào thì cứ làm thế đó, thích nghĩ thế nào thì cứ nghĩ thế đó, thích lấy ai thì lấy người đó, huống hồ, dù cho cậu muốn ngăn cản, cũng vô dụng!
Có lúc, Lộ Tu Triệt nghĩ, ba của cậu thật ra cũng rất mệt, công việc đúng là bận rộn, nhưng vẫn có thể dành thời gian đi tìm phụ nữ, haha, chắc chưa đến mấy năm, thân thể sẽ bị đào rỗng mất.
Đến lớp bổ túc, Lộ Tu Triệt vứt hết những chuyện linh tinh không nên có đó sang một bên, tìm một chỗ trống ngồi xuống.
Môn cậu học bù là toán lớp 7 lớp 8, lớp học này nghe nói được giáo viên giỏi giảng dạy, học sinh đến báo danh đều tốn không ít tiền mới có thể vào.
Lộ Tu Triệt nhìn hết các học sinh khác trong lớp một lượt, nam nữ cân bằng, nhưng ai nấy trên mặt đều viết rõ: Tôi không muốn đến đây!
Đúng vậy, khó khăn lắm mới thoát khỏi trường học, kết quả còn phải đến đây ôn tập, nếu đổi lại là cậu trước đây, cũng tuyệt đối không chấp nhận.
Nhưng, bây giờ không giống như trước, cậu chỉ mong sao lớp bổ túc này, ôn tập hết lại từ cả lớp 6 luôn.
Lúc sắp vào học, có một nữ sinh đến trước mặt Lộ Tu Triệt hỏi: “Xin hỏi, chỗ này có ai chưa?”
Lộ Tu Triệt ngẩng đầu lên liếc cô ấy một cái, “Cậu muốn ngồi?”
Nữ sinh đó vốn còn tự nhiên phóng khoáng, nhưng bị Lộ Tu Triệt nhìn như thế, mặt lập tức đỏ lên, cô ấy gật đầu: “Ừm, tớ... Thấy chỗ này không có ai, nên muốn... ”
Lộ Tu Triệt nhìn quanh, chỉ vào một chỗ trống phía trước: “Chỗ đó cũng còn trống mà?”
“Nhưng... ”
Lộ Tu Triệt mất kiên nhẫn: “Tôi không thích ngồi cùng con gái.”
Nữ sinh bị từ chối giữa đám đông, mặt đỏ bừng, cắn môi, mắt cũng đã đỏ lên, nhưng, Lộ Tu Triệt rõ ràng thờ ơ chẳng thèm để ý, bất luận thế nào cũng không để cô ấy ngồi.
Nữ sinh đó bất đắc dĩ, nếu cứ tiếp tục, người khó xử chính là cô, thế nên, chỉ đành đổi sang chỗ khác ngồi.
Sau khi nữ sinh đó rời đi, nam sinh ngồi trước mặt Lộ Tu Triệt lập tức quay đầu xuống nói nhỏ với cậu: “Thế mà cậu cũng từ chối, tôi nói cho cậu biết, đó là hoa khôi của trường chúng ta đ. Nếu cậu ấy đến ngồi bên cạnh tớ, tớ có thể vui suốt một học kỳ luôn đó.”
Lộ Tu Triệt khinh thường, “Đó mà là hoa khôi à, tôi thấy là trò cười còn được.”
Nữ sinh đó có ý gì Lộ Tu Triệt còn không hiểu sao, cũng như ba cậu, chuyện giữa nam và nữ, cậu hiểu rõ hơn ai hết, thế nên càng không thể để nữ sinh đó ngồi đây. Cậu đến đây là để học, không phải để yêu đương.
Hơn nữa, dù cho yêu cũng không phải tìm kiểu nữ sinh đó? Mắt của cậu đâu có bị mù.
Giáo viên phụ đạo đã đến, là một thầy giáo mập mạp, đeo kính, khoảng hơn 30 tuổi, nói chuyện rất hài hước, thầy ấy dùng 10 phút đầu để hâm nóng bầu không khí.
Sau đó bắt đầu giảng bài, học sinh trong lớp không nhiều, thầy giáo này căn cứ vào mục tiêu phụ đạo, nên tìm hiểu rõ thành tích và tình hình của từng học sinh, rồi mới tiến hành phụ đạo.
Không khí lên lớp cũng rất sôi động, suốt cả buổi chiều, Lộ Tu Triệt đã học được không ít điều mới mẻ, cậu cảm thấy, tiền cho khóa học này, hình như không uổng phí rồi.
Quan trọng là học sinh trong lớp không ai biết Lộ Tu Triệt cậu là ai, không biết điều kiện gia đình cậu thế nào, lúc ở cùng cậu đều rất tùy ý.
...