...
Câu nói này khiến trong lòng Lộ Hướng Đông đột nhiên có chút khó chịu. Hắn nhìn Nhạc Thính Phong, thật sự cảm thấy thằng nhóc này quá sắc xảo. Đôi mắt đó của cậu, thật sự khiến người bị nhìn không thích, giống như tất cả bí mật trong lòng đều bị cậu vạch trần vậy.
Sắc mặt Lộ Hướng Đông không tốt cho lắm, ngữ khí nói chuyện cũng không được tốt như vừa rồi, hắn nói: “Đúng, bản thân chú có vấn đế, nhưng, nếu không có người ở một bên cố tình xúi giục, chú nghĩ con trai chú cũng không trong một thời gian ngắn lại xa lạ với chú như thế.”
Lộ Hướng Đông vốn không muốn nói những lời quá khó nghe với Nhạc Thính Phong, dù sao, cậu vẫn là một đứa trẻ, nhưng, hắn phát hiện bản thân ở trước mặt Nhạc Thính Phong cả nửa điểm uy nghiêm của trưởng bối cũng không có.
Nhạc Thính Phong lập tức hiểu rõ Lộ Hướng Đông có ý gì, câu nói này là nói, là do cậu ở bên cạnh Lộ Tu Triệt xúi giục, khiến quan hệ giữa hai cha con họ trở nên càng xa cách.
Nhạc Thính Phong cười cười: “Chú Lộ, câu này của chú quá cao thâm, cháu nghe không hiểu, phiền chú nói rõ một chút có được không?”
Thanh Ti ngồi phía sau Nhạc Thính Phong ôm lấy cánh tay của cậu. Cô bé ngẩng đầu nhìn cậu, rồi lại ngẩng đầu nhìn Lộ Hướng Đông, cảm thấy bầu không khí không đúng lắm.
Lộ Hướng Đông cười như không cười: “Cháu là đứa bé thông minh như vậy, sao có thể nghe không hiểu câu này là có ý gì chứ? Tiểu Triệt nhà chú tuy tính tình luôn không được tốt, nhưng là một người rất đơn thuần, chưa từng có ý nghĩ xấu gì, thế nên nó rất dễ bị người khác khiêu khích. Chú thừa nhận chú thường xuyên không về nhà, nhưng, trước đây quan hệ giữa Tiểu Triệt và chú sao vẫn không thay đổi? Nhưng từ khi nó... quen biết cháu, gia đình chú mọi chuyện đều thay đổi... ”
Nhạc Thính Phong khinh thường bĩu môi: “Ồ, ý của chú là cháu ở bên cạnh khiêu khích Lộ Tu Triệt bảo cậu ấy xa cách người ba là chú, thế nên chú thà rằng để con trai mình cả đời chẳng làm nên trò trống gì, trở thành một phế vật, cũng không muốn nhìn thấy, hoặc nói cách khác chú không muốn thừa nhận chuyển biến tốt của cậu ấy bây giờ, không muốn để cậu ấy học tập thật tốt?”
Khóe miệng Lộ Hướng Đông giật giật, tiểu tử thối này đang ngụy biện, “Cháu đang xuyên tạc ý của chú, ai nói chú không muốn Tiểu Triệt trở nên tốt hơn, ý chú không phải ý này. Hơn nữa, không có cháu, chú có thể mời nhiều danh sư nổi tiếng cho con trai chú, có thể khiến nó được nhận nền giáo dục tốt nhất!”
Nhạc Thính Phong khinh bỉ nhìn hắn, giống như đang nhìn một tên thiểu năng vậy, ánh mắt này khiến Lộ Hướng Đông cảm thấy bản thân chịu sự sỉ nhục to lớn.
Nhạc Thính Phong cười ha hả: “Cháu nghĩ chú không phải chưa từng mời danh sư gì đó cho con trai chú, nhưng có tác dụn không? Đã nhiều năm qua, thành tích học tập của con trai chú có nâng cao được chút nào không? Nếu danh sư hữu dụng, sao còn phải đợi đến hôm nay?”
“Chú... ”
Nhạc Thính Phong không muốn cho hắn cơ hội mở miệng: “Đúng rồi, ý của chú là cháu không muốn con trai chú quá thân cận với chú, thật buồn cười, nếu cháu thật sự có ý này, chú cảm thấy bây giờ chú còn có thể nhìn thấy con trai chú sao?”
Lộ Hướng Đông giận dữ, chỉ vào cậu: “Cháu?”
Nhạc Thính Phong cười chế giễu một tiếng: “Cháu sớm đã khiêu khích cậu ấy bỏ nhà ra đi, còn cực đoan hơn một chút là, tự hại mình, tự sát cũng không phải không thể, Lộ tiên sinh hình như ngài quá xem thường cháu rồi.”
Ban đầu còn gọi chú Lộ, chớp mắt đã đổi thành Lộ tiên sinh, nói chuyện cũng vô cùng khách khí.
Hai tròng mắt Lộ Hướng Đông cũng sắp rơi ra rồi, bỏ nhà ra đi, tự hại mình, tự sát? Mấy chuyện này hắn nghe thấy cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, “Cháu... Cháu... ”
Nhạc Thính Phong vẻ mặt đầy ghét bỏ nhìn Lộ Hướng Đông, đánh giá ông khắp một lượt từ trên xuống dưới, cậu lắc đầu, ông ấy thật sự còn không bằng con trai mình.
...