...
Sau khi tạm biệt hai người họ, Nhạc Thính Phong hoàn toàn nhẹ nhõm. Tuy cậu đi thi với tâm thái thoải mái, nhưng liên tục hai ngày rưỡi đầu óc tập trung cao độ, không thể phân tâm, cũng vô cùng mệt mỏi.
Hiện giờ đã thi xong, Nhạc Thính Phong nghĩ, thời gian tiếp theo đây là nghỉ hè, nên làm những gì?
Người khác đều lo lắng kết quả thi của mình, chỉ là Nhạc Thính Phong lại không hề lo lắng. Đề thi trung học năm nay tuy có chút khó khăn, nhưng đối với cậu cũng không quá khó giải quyết, không đáng để nhắc tới.
Đang suy nghĩ thì Lộ Tu Triệt gọi điện thoại đến. Lộ Tu Triệt rất hào hứng, có lẽ làm bài khá ổn, sau khi líu lo nói chuyện với Nhạc Thính Phong một hồi, cậu ta xúc động một câu: “Cuối cùng cũng thi xong rồi, tối nay tôi mời khách, mời toàn bộ lớp chúng ta cùng đi ăn, buổi tối đi karaoke, lúc đó cậu nhất định phải đến nha.”
Nhạc Thính Phong chau mày: “Không đi có được không?”
Cậu còn chuẩn bị mua chút đồ, buổi chiều còn dẫn Thanh Ti đi chơi.
Lộ Tu Triệt nói: “Dĩ nhiên là không được, cả lớp đều mong cậu đến để cổ vũ tinh thần, hơn nữa mọi người đều có rất nhiều câu muốn đối chiếu đáp án với cậu, cậu không đến thì không được?”
Trong lớp có rất nhiều bạn học đang đợi Nhạc Thính Phong, bọn họ vừa thi xong, vẫn chưa có kết quả, hiện giờ còn có chút căng thẳng hơn cả lúc trước khi thi. Nhạc Thính Phong chính là kết quả chuẩn, bọn họ đều muốn xem kết quả của mình với kết quả chuẩn rốt cuộc sai khác bao nhiêu.
Nhạc Thính Phong do dự một hồi: “Được rồi, tôi sẽ cố gắng đi, nhưng không thể về quá muộn.”
“Yên tâm đi, chúng tôi cũng không thể về muộn, mọi người đều là trẻ con mà, đâu phải người lớn. 6 giờ chiều tôi sẽ đến đón cậu.”
“Ok.”
Cúp điện thoại, Nhạc Thính Phong ngồi xe đến cửa hàng bánh kem Thanh Ti thích ăn, mua hai cái bánh, lại đi siêu thị mua dưa hấu rồi mới quay lại. Về gần đến nhà còn ghé vào siêu thị nhỏ đối diện mua kem mà Thanh Ti thích ăn.
Hai ngày nay bận thi, cậu không thể ở bên cạnh Thanh Ti.
Nhạc Thính Phong đến trước cửa nhà, ấn chuông.
Tiểu Ái mở cửa, nhìn thấy cậu trong lòng thì ôm trên tay thì xách, vội bước đến: “Đứa trẻ này, sao còn chạy đi siêu thị mua đồ, bên ngoài nóng như vậy, thi xong rồi sao không nhanh chóng về nhà?”
Nhạc Thính Phong mỉm cười nói: “Thi xong rồi, trong lòng rất thoải mái, nên cháu mới mua chút đồ.”
“Bên ngoài rất nóng, mau vào trong đi, đi tắm rửa thay đồ, cháu xem sau lưng mồ hôi thấm ướt hết rồi… Có đói không, đợi một chút, cơm sắp xong rồi.”
“Không sao, cháu không đói. Dì ơi, Thanh Ti đâu rồi?” Sau khi Nhạc Thính Phong bước vào, không nhìn thấy Thanh Ti.
“Đang ở trên lầu, chơi cùng với Tiểu Trạm…”
“Vậy cháu đi tìm em ấy.”
“Đi đi, đợi một lát rồi dẫn hai đứa nó xuống ăn cơm.”
“Dạ.” Nhạc Thính Phong trở về phòng tắm rồi sau đó đi tìm Thanh Ti.
Trong nhà còn trống một phòng, trải thảm rất dày, bên trong là toàn bộ đồ chơi của Tiểu Trạm.
Nhạc Thính Phong vừa đi đến cửa, liền nghe thấy tiếng Thanh Ti đang dạy dỗ cậu nhóc, cô bé nói: “Tiểu tử thối, chị nói cho em biết, không được nắm tóc chị nữa, anh của chị sắp trở về rồi, nếu em còn ức hiếp chị, chị sẽ bảo anh ấy dạy dỗ em, anh ấy rất lợi hại, đánh người khác rất đau…”
...