...
Du Dực lại hỏi: “Ba dượng cháu rất yêu mẹ cháu, điều này đúng không?”
“Đúng.” Cũng không biết rốt cuộc Hạ An Lan có vấn đề về mắt hay không mà lại vừa mắt mẹ cậu. Hai người này rõ ràng là không cùng một thế giới.
“Nhưng mà hai người bọn họ còn chưa kết hôn, đúng không?”
Nhạc Thính Phong dường như đã đoán được một chút, tiếp tục gật đầu: “Vâng.”
Du Dực hắng giọng, nói: “Cho nên, có người mượn gió bẻ măng, nói ba dượng cháu có tác phong sinh hoạt bất chính… làm loạn quan hệ nam nữ, thông đồng mờ ám với phụ nữ có chồng. Chuyện này bị làm ầm lên có một chút nghiêm trọng. Trên báo đã đăng rất nhiều tin, tuy rằng không nói đích danh hai người họ nhưng đều là tin tức mấu chốt, bên trên đã bắt đầu chú ý, tổ chức người để điều tra chuyện này.”
Du Dực nói không có gì nghiêm trọng nhưng trên thực tế đã phi thường nghiêm trọng. Tổng thống đều nghe thấy thông tin này, trực tiếp ra lệnh cho Hạ An Lan, bắt anh tạm dừng công tác, chờ đợi thẩm tra.
Dù sao người thừa kế Tổng thống lại bị gièm pha như thế, đây không thể tùy tiện coi là việc nhỏ được.
Nhất là có một tờ báo còn có một bài phỏng vấn chồng trước của Tô Ngưng Mi là Nhạc Bằng Trình.
Toàn bộ bài phỏng vấn đều tràn ngập sự khổ sở của một người đàn ông bị vợ phản bội, có thể nói là từng chữ như nhỏ máu, làm đọc giả đọc mà rơi lệ.
Bài viết vừa tung ra, đối thủ của Hạ An Lan như bị tiêm máu gà, bắt đầu rục rịch đối phó khắp trên cả nước.
Ngay ngày hôm qua, Du Dực còn nhận được mệnh lệnh của tổng thống, bảo anh tự mình tra chuyện này.
Sau khi Du Dực nhận được điện thoại liền lập tức tìm Hạ An Lan, nhưng anh cũng không nhận được đáp án chính xác, chỉ nói đợi qua hai ngày nữa thì mọi chuyện sẽ đều rõ ràng, dặn anh mấy ngày nay cố gắng lừa gạt Nhạc Thính Phong một chút.
Cho dù Hạ An Lan không nói, Du Dực cũng sẽ không cho Nhạc Thính Phong biết chuyện này, dù sao chuyện này cũng có phần nghiêm trọng.
Ở thời đại tự do ngôn luận, tự do tuyền thông này, chỉ cần dựa vào sự truyền bá của truyền thông và báo chí thì gần như tất cả mọi người đều tiếp nhận được thông tin. Có thể thấy được độ tuyên truyền của phe đối địch mạnh tới như thế nào, dù sao đây cũng là điểm yếu duy nhất của Hạ An Lan mà họ có được trong những năm gần đây. Bọn họ muốn mượn cơ hội này một chiêu đánh gục anh hoàn toàn.
Nhưng xem hiện tại, có lẽ tình huống của Hạ An Lan cũng không phải không tốt. Sau cuộc trò chuyện hôm qua, Du Dực cảm thấy Hạ An Lan đã có chuẩn bị rồi. Dù sao người như Hạ An Lan, anh đã không muốn thì không ai có thể đánh gục được anh.
Chỉ có điều tình huống hơi phức tạp, hầu hết các thế lực đều tham gia vào, tất cả đều muốn bắt tay nhau hạ bệ Hạ An Lan, quả thực là có chút đáng ngại. Ngay cả Du Dực ngoài mặt tỏ ra không thích Hạ An Lan cũng không khỏi cảm thấy lo lắng chứ nói gì là Nhiếp Thu Sính.
Cho nên, dù cô có ngẫu nhiên lộ ra vẻ lo lắng cũng là bình thường.
Hiện tại, nhân dân cả nước đều đang chìm trong phẫn nộ, ngay cả những người còn chưa nắm rõ tình hình cũng đều nói nhìn thị trưởng Hạ An Lan này không tệ, không ngờ lại có thể làm ra loại chuyện đáng xấu hổ này.
Nhạc Thính Phong nghe Du Dực nói xong, gương mặt cậu cũng không có biểu tình đặc biệt gì. Cậu nhíu mày, không nói gì, cũng không biết đang nghĩ gì.
Du Dực cũng không thúc giục, dù sao đối với một đứa nhỏ mà nói, tiếp nhận chuyện quan trọng như thế cũng cần phải có thời gian để tiêu hóa.
...