...
Từ lúc bắt đầu chuẩn bị hôn sự đến giờ, Vương Thu Vũ chưa từng nói có yêu cầu gì. Còn vị hôn thê trước kia của Trần Phong, cái gì cũng muốn, hận không thể dọn sạch của Trần gia. So sánh với Vương Thu Vũ, khoảng cách tốt xấu giữa hai người họ thật lớn.
Chính vì như vậy nên lúc nãy mẹ Trần Phong đã bỏ thêm một ít tiền vào bao lì xì. Con gái người ta không nói, nhưng không có nghĩa là bọn họ có thể giả vờ không thấy gì rồi cho qua.
Cô gái càng tốt, bọn họ càng phải đối xử tốt với cô ấy.
Vương Thu Vũ nghe thấy mẹ Trần Phong nói “mẹ và ba con”, cô đột nhiên đỏ mặt, có chút ngại ngùng. Nhưng cô nghĩ rằng đã đăng ký kết hôn rồi, hai người cũng đã là vợ chồng hợp pháp, tuy vẫn còn chưa kết hôn, nhưng hôn lễ chỉ là hình thức, chỉ là để chúc mừng mà thôi.
Chỉ là Vương Thu Vũ vẫn không định lấy bao lì xì đó, “Cái này... tiền thì con không thể lấy. Bác giữ lại đi, đăng ký kết hôn thì sớm muộn gì cũng phải làm mà.”
Lúc nãy cô định gọi mẹ, nhưng mà... thật sự vẫn rất ngại gọi ra.
“Con gái, cái này con phải lấy. Đây là quy tắc của nhà ta, ngày đại hỉ như vậy, không thể không có tiền mừng.”
Trần Phong cũng khuyên cô: “Em cầm lấy đi, đây là chuyện cần thiết, dù sao... ba mẹ cũng chỉ có mình anh là con trai, em là con dâu. Sau này, hai chúng ta phải hiếu thuận với họ.”
Ba Trần Phong mỉm cười: “Tiểu Vương, cầm lấy đi, con xem con và Trần Phong kết hôn, cái gì cũng không cần, đây là nhà ta đã nợ con, cái này không thể để nợ nữa.”
“Không có nợ gì cả, thật đó, con cảm thấy như vậy rất tốt rồi.” Đối với chuyện cô và Trần Phong kết hôn, cô thật sự đã rất hài lòng.
Mẹ cô thường nói, con người phải biết thỏa mãn, không nên đòi hỏi nhiều quá, nếu không tương lai sẽ mất đi nhiều hơn. Có thể được làm vợ Trần Phong, cô đã rất hạnh phúc rồi. Những thứ vật chất này không hề quan trọng.
Ba mẹ Trần Phong nói hết mọi chuyện, Vương Thu Vũ mới chịu nhận bao lì xì. Tuy vậy cô vãn cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Người nhà anh đối tốt với cô như vậy, cô không biết nên báo đáp thế nào.
Cầm lấy bao lì xì nặng trĩu, trong lòng Vương Thu Vũ nghĩ, tiền này nên dùng để mua đồ cho ba mẹ sẽ tốt hơn.
Vương Thu Vũ nhận bao lì xì, nụ cười trên mặt ba mẹ Trần Phong đã không kiềm lại được nữa. Đã đăng ký kết hôn rồi, con dâu đã là của nhà mình rồi! Tảng đá trong lòng hai người cuối cùng đã được dỡ xuống.
Ba mẹ Trần Phong bưng ly rượu lúc nãy chưa uống lên, mỉm cười nói: “Hôm nay thật sự là ngày đại hỉ. Nào, chúng ta cùng cụng ly.”
Uống rượu xong, mẹ anh dặn dò con trai: “Sau này, đây là vợ của con, sau này con phải biết thương yêu nó.”
Trần Phong gật đầu: “Con biết rồi mẹ.”
Vương Thu Vũ đỏ mặt, cô ngại ngùng nói: “Ba mẹ, con cũng kính hai người một ly, sau này nếu con có làm sai chuyện gì, xin ba mẹ chỉ dạy con nhiều hơn.”
Tiếng ba mẹ này khiến cho ông bà Trần gia cảm thấy vô cùng thoải mái.
...