Chương 1507: Đừng làm mất mặt nữa


...

Tuy Lộ Hướng Đông sợ hãi, nhưng hắn không dám rời khỏi. Con trai hắn đâu, hắn chưa thấy con trai mình, không thể đi như thế được.

"Anh Du, anh Du… con trai tôi, nó… nó…"

Du Dực bực bội, "Hey, anh không có lỗ tai hay sao? Tôi đã nói con trai anh không chịu trở về, anh còn muốn tôi bắt nó đến cho anh xem à? Người làm ba như anh không chịu đi gặp con trai thì dựa vào gì bảo tôi giúp anh kêu nó đến? Anh là ai hả? Mặt mũi lớn thế cơ hà? Ông đây là người để anh có thể chỉ đâu làm đó à?"

"Tôi không có ý này, anh Du, tôi chỉ muồn nhờ anh giúp…" Lộ Hướng Đông sợ. Hạ An Lan là gì hắn đã biết rõ, nhưng Du Dực có thân phận gì hắn vẫn chưa biết, hắn chỉ cảm thấy, tên này chỉ dựa vào mối quan hệ với anh rể mình.

Dám diễu võ dương oai trước mặt hắn, quả thật khó ưa.

Lộ Hương Đông không dám phản kháng Du Dực, nhưng trong lòng hắn không hề phục tùng chút nào.

Du Dực ha ha một tiếng, "Anh nhờ tôi giúp, thì tôi phải giúp anh à?"

Lộ Hướng Đông vẫn muốn nói gì đó nhưng bị cục trưởng Thái kéo lại, "Lộ Hướng Đông, đủ rồi đấy, người ta giúp cậu còn ít hay sao?"

"Nhưng…"

Cục trưởng Thái cắn răng nói, "Con trai cậu mất tích là do tôi nhờ cục trưởng Du giúp đỡ. Người ta ra mặt giúp cậu tìm thấy đứa con suýt bị bắt cóc của cậu. Lúc cậu không ở nhà, là người ta đã chăm sóc con cậu, không để nó chịu đói chịu rét, cậu còn muốn thế nào, đừng được nước làm tới nhé."

Cục trưởng Thái thật sự rất muốn cầm bình hoa trên bàn đập cho Lộ Hướng Đông ngất xỉu, ai kêu cậu quá cmn ngu, ai kêu đầu óc cậu hồ đồ, người ta giúp cậu còn chưa đủ hay sao?

Cục trưởng Thái tin những lời Du Dực nói, tin rằng anh đã cứu Lộ Tu Triệt suýt chút nữa lọt vào tay bọn buôn người.

Lúc đầu ông ta nhờ Du Dực giúp đỡ, vì thật sự tìm không được một chút tin tức gì, nhưng việc Cục Cảnh sát họ không làm được thì Du Dực chắc chắn có thể. Anh ta tuyệt đối điều tra được ai bắt Lộ Tu Triệt đi, sau đó cứu thoát được người. Nhưng đối với Lộ Tu Triệt đã thất vọng về ba ruột quá độ đến nỗi không muốn về nhà, nên nhờ Du Dực giúp đỡ không nói với người nhà họ Lộ về tin tức của nó. Thế là Du Dực giúp nó che đậy, không nói với nhà họ Lộ, cũng không nói với ông ta.

Trong đầu cục trưởng Thái tự tưởng tượng ra một vài chuỗi nguyên nhân hậu quả.

Ông ta muốn giúp nhà họ Lộ tìm người, thì phải hiểu rõ được nguyên nhân của sự việc, dĩ nhiên biết được việc Lộ Hướng Đông làm không phải người.

Con trai hắn không chịu về nhà, việc đó ai cũng có thể hiểu rõ triệt để.

Du Dực đã giúp Lộ Hướng Đông một việc lớn như thế rồi. Nếu không nhờ người ta, con trai hắn đã bị bán đi thật xa từ lâu rồi, cả đời này đừng hòng tìm được. Hắn còn dám nhờ người ta nữa, mặt mũi đâu?

Quan trọng là, Lộ Hướng Đông hình như không ý thức được, người ta đã giúp hắn nhiều cỡ nào mà hắn còn cho rằng người ta xúi con trai hắn không về.

Cục trưởng Thái cắn răng, hạng người như vậy, sao có thể sống tới giờ được nhỉ.

Lộ Hướng Đông bị cục tưởng Thái mắng đến ngơ ngác, hắn ngạc nhiên nhìn ông ta, lẽ nào bọn họ cùng một phe sao?

Cục trưởng Thái rất muốn phỉ nhổ Lộ Hướng Đông một phen, "Đi đi đi, đừng ở đây làm trò mất mặt nữa."

"Đợi đã, đợi đã, tôi… Tiểu Triệt…"

Cục trưởng Thái cắn răng, "Đợi khi nào cậu nghĩ kỹ rồi thì lúc ấy hãy đến. Chuyện cậu làm sai, dựa vào gì bắt người ta gánh vác thay cậu hả?"

...