Chương 568: Cố gắng giãy dụa trước khi chết của cô ta


...

"Yên tâm đi vợ à." Du Dực cầm chìa khoá xe, chuẩn bị đi. "Đúng rồi, hình như trong nhà không còn hoa quả, hay để lúc về anh mua một ít nhé?"

"Không cần đâu, chờ anh về rồi mình cùng đi siêu thị mua là được"

"Cũng được, vậy bọn anh đi trước đây."

"Đi thôi."

Hai người đàn ông mặt mày vui vẻ bước ra khỏi nhà, đóng cửa lại, ngay lập tức sắc mặt hai người liền thay đổi.

Hạ An Lan ngồi vào ghế phía sau xe, hỏi Du Dực: " Hôm nay Hạ Như Sương làm chuyện như vậy, cậu thấy thế nào?"

Du Dực cười lạnh: "Có thể thấy thế nào chứ? Con thú đã bị nhốt trong lồng rồi, có chăng cũng chỉ là cố gắng giãy giụa với chút hơi tàn thôi, nhưng mà cũng có chút phản kháng mãnh liệt đó."

Chuyện lần này Hạ Như Sương làm, nhìn bên ngoài thì tưởng rằng có ý tốt, lý do cũng vô cùng hoàn mỹ, nếu mọi chuyện đều giống như lời của cô ta, cô ta sẵn sàng đánh đổi mọi giá, thậm chí cả tính mạng mình, chỉ cần có thể nhanh chóng tìm được Tiểu Ái - lý do này xem ra cũng sẽ khiến không ít người cảm động. Nhưng nếu bỏ qua lý do mà bề ngoài khiến người ta cảm động kia thì lại còn lại cả trăm ngàn sơ hở.

Nguyên nhân khiến Hạ Như Sương làm vậy là vì cô ta biết mình không còn nhiều thời gian nữa, cô ta cũng biết nếu mình không làm vậy thì mọi chuyện sẽ không thể nào che giấu được nữa. Vì thế mới chọn loại biện pháp tránh đánh rắn động cỏ này.

Du Dực nghĩ một chút, nói: "Tôi đoán là cô ta phát hiện ra rằng tôi đã động vào chiếc vòng cổ của mình nên mới tìm cách để tự bảo vệ, lại bí quá hoá liều nên mới dùng loại biện pháp tưởng chừng có chút thông minh nhưng thật ra lại vô cùng ngu xuẩn này."

Lần trước bọn họ gặp Hạ Như Sương, cô ta thể hiện phong thái khá trầm ổn, có lẽ đó là thời điểm cô ta muốn ra tay diệt khẩu đối với Nhiếp Thu Sính. Nhưng hôm nay cô ta lại đột nhiên dẫn theo ông bà Hạ từ Dung Thành tới đây, chuyện bất ngờ như vậy, quả thật có chút thú vị. Hơn nữa, với sức khoẻ của bà Hạ mà để bà đi máy bay quả thật là chuyện liều lĩnh, vậy mà Hạ Như Sương cũng dám đưa bà tới đây, cô ta không thể không biết rằng hành động này sẽ khiến Hạ An Lan vô cùng tức giận. Nhưng nếu cô ta biết rõ thái độ của Hạ An Lan mà vẫn cố làm như vậy, thì chuyện này đủ để khẳng định rằng cô ta đã đi đến bước đường cùng.

Cõ lẽ, Hạ Như Sương nghĩ rằng một khi anh phát hiện vòng cổ của cô ta và của Thu Sính giống nhau như đúc, sẽ lập tức liên tưởng đến việc Thu Sính có quan hệ với nhà họ Hạ. Đến lúc đó, nếu cô ta vẫn không nói gì, chờ đến khi Hạ An Lan và Nhiếp Thu Sính gặp nhau thì cô ta sẽ rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm. Chính vì thế nên cô ta mới bí quá hóa liều như thế.

Hạ An Lan cười lạnh: "Vòng cổ ư… Vậy là cô ta đã nhìn thấy vòng cổ của Tiểu Ái từ lâu mà vẫn không nói, chỉ e trong lòng đã sớm tính toán kỹ càng rồi, đáng tiếc là đến giờ kết cục vẫn là thất bại."

Những điều Du Dực có thể nghĩ đến thì Hạ An Lan đều đã nghĩ tới. Tất cả mũi giáo hiện giờ đều chĩa về Hạ Như Sương, trong mắt Hạ An Lan thậm chí còn hiện lên một tia sát khí.

Kiên nhẫn của anh đã sớm không còn nữa rồi, nếu đợi thêm vài ngày nữa mà vẫn không tìm ra được chứng cứ phạm tội của Hạ Như Sương thì anh có thể không thèm tra xét nữa mà cứ thế nhanh chóng tìm người giết quách cô ta luôn.

Du Dực gật đầu: "Đúng vậy, còn không phải là thất bại hay sao? Anh không biết là khi vừa vào cửa nhìn thấy anh, vẻ mặt của cô ta thật sự là vô cùng đặc sắc đó, tôi còn chưa từng hình dung là sẽ thấy cơ..."

"Tôi sẽ không để cô ta đạt được mục đích của mình, tất cả chuyện cô ta muốn làm, tôi sẽ khiến cô ta vĩnh viễn không bao giờ có thể hoàn thành được. Đúng rồi, Diệp Kiến Công đã bị đưa tới Hải Thành, hiện giờ đang bị tạm giam ở nhà giam Hải Thành."

Ánh mắt Du Dực sáng lên, không ngờ Hạ An Lan vừa nói là sẽ làm thì đảo mắt một cái đã bắt Diệp Kiến Công tới Hải Thành. Đám tay chân của anh ta hành động quả thật rất mau l

"Anh muốn đục một lỗ trên người lão à?"

...