Chương 1740: Ai là Anh em với nó, ông muốn làm tôi buồn nôn hả?


...

Rốt cuộc cũng tới bệnh viện, Lộ Tu Triệt một đường vọt tới bên ngoài phòng bệnh, thấy Lộ Hướng Đông đang ngồi với bà Lộ.

Lộ Tu Triệt chạy tới: “Bà nội, bà nội, ông nội hiện giờ thế nào rồi ạ?”

Bà cụ vừa thấy cậu: “Sao cháu lại chạy tới đây rồi, buổi chiều cháu còn phải đi học cơ mà, mau về nhà ăn cơm đi.”

Lộ Tu Triệt sốt ruột: “Ông nội còn nằm bên trong, cháu còn ăn uống gì chứ, rốt cuộc sao lại thành ra thế này ạ?”

Lộ Hướng Đông thở dài: “Bệnh tim của ông đột nhiên tái phát, nguyên nhân cụ thể thế nào phải chờ kết quả xét nghiệm của bác sĩ đã.”

“Vậy khi nào thì có kết quả?”

Lộ Hướng Đông nói: “Phải đợi tới buổi chiều, bác sĩ nói xét nghiệm lần này phức tạp hơn nhiều, lại còn phải làm rất nhiều loại xét nghiệm. Hơn nữa còn cần chờ chuyên gia để nghiên cứu kết quả xét nghiệm và thảo luận, sau đó mới có thể có kết quả cuối cùng, vậy nên thời gian chờ kết quả sẽ khá dài. Giờ ông nội con không sao, con cứ về trước đi.”

Lộ Tu Triệt vẫn đừng bên ngoài phòng bệnh, nhìn vào bên trong thấy ông cụ cắm đầy ống khắp người, trong lòng vô cùng đau xót. Ông nội à, ông ngàn vạn lần không thể gục ngã, nếu ông ngã xuống thì cháu nội ông sẽ bị người khác ức hiếp đó.

Lộ Tu Triệt bất giác đỏ ửng hai hốc mắt, cậu nhớ tới chuyện hôm nay đều là Dư Viễn Phàm làm, cơn tức trong lòng cậu lại bốc ngược lên.

Cậu quay đầu nhìn Lộ Hướng Đông, cả giận nói: “Ông đi theo tôi lại đây một chút.”

Lộ Hướng Đông nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”

“Ông cứ theo tôi ra đây.”

Lộ Hướng Đông đứng lên: “Mẹ, con qua đó một chuyến.”

Hắn đi theo Lộ Tu Triệt đến hành lang bộ: “Làm sao vậy?”

“Việc hôm nay ông nội tôi phải nhập viện, Dư Viễn Phàm không thoát khỏi liên can, ông tính làm sao bây giờ?” Lộ Tu Triệt lạnh mặt nhìn Lộ Hướng Đông.

“Ba biết, xem ra là nó khiến ông nội con tức giận, nhưng... Bác sĩ nói, thân thể ông cụ khá tốt, tức giận cũng không thể lập tức khiến ông tái phát bệnh được, vậy nên nguyên nhân thế nào phải chờ kết quả xét nghiệm đã.” Kỳ thật trong lòng Lộ Hướng Đông cũng rất tức giận, mặc kệ thế nào đi chăng nữa, Dư Viễn Phàm vừa rời đi là ông cụ đã gục xuống, chuyện này với nó nhất định là có liên quan.

Nhưng mà, một bên là ba ruột, một bên lại là con đẻ, điều này khiến hắn ta thật sự khó xử.

Lộ Tu Triệt cười lạnh: “Nhưng cái gì, cho dù không phải do tên đó làm cho tức giận, thì tám chín phần mười cũng là do tên đó động tay động chân, chuyện hôm nay, nhất định có liên quan tới nó.”

“Tiểu Triệt, ba biết con tức giận, ba cũng rất tức giận, nhưng mà hiện tại chưa xác định được nguyên nhân...”

Lộ Tu Triệt không kiên nhẫn, ngắt lời ông ta: “Ông ít nói về nguyên nhân với tôi đi, tôi nói cho ông biết, nếu ông nội tôi xảy ra chuyện gì thì ông cứ thử xem xem liệu tôi có giét chết nó hay không.”

Chiều hôm nay cậu đi học, không thể tha cho tên vương bát đản Dư Viễn Phàm kia.

Lộ Hướng Đông vừa nghe thế liền sợ tới mức vội vàng nói: “Tiểu Triệt, con nói linh tinh gì đó, tốt xấu gì Tiểu Phàm cũng là anh em của con mà?”

Thật ra hắn cũng sợ rằng Lộ Tu Triệt sẽ không quan tâm mà đi xử lý Dư Viễn Phàm, nhỡ đâu đúng như thế thì cả hai đứa con của hắn đều xong rồi.

Vẻ mặt Lộ Tu Triệt ghê tởm: “Anh em? Tôi nhổ vào, ai là anh em với tên đó, ông khiến ai ghê tởm vậy? Tôi hỏi ông, nếu lần này ông nội tôi không qua khỏi được thì ai là người được lợi lớn nhất?”

Lộ Hướng Đông sửng sốt: “Con có ý gì?”

Lộ Tu Triệt thật sự muốn bổ đầu ông già mình ra để đo chỉ số IQ trong đó: “Lộ Hướng Đông, ông không có não à? Nếu ông nội tôi không còn, thì không ai có thể ngăn ông đón hai mẹ con Dư Mộng Nhân, bọn họ không phải là có thể công khai bước vào nhà họ Lộ sao? Nếu ông nội chết, kẻ được lợi chính là bọn họ!”

“Ông có dám nói là, nếu không có ông nội ngăn cản, ông vẫn sẽ không cho bọn họ bước vào nhà họ Lộ sao?”

Tim Lộ Hướng Đông đập mạnh và loạn nhịp, hắn thật sự không nghĩ ra điều này, nhưng mà lời này của Lộ Tu Triệt đã nhắc nhở hắn.

...