...
Cục trưởng Thái lần đầu tiên nghe thấy có người dám nói chuyện với ông như thế, ông là ai chứ, cục trưởng Cục Cảnh sát, chức vị này, cũng đâu phải tầm thường, đa số mọi người dù cho chức vụ có cao hơn ông đi nữa, trước mặt ông cũng phải khách khí ba phần, kẻ dám nói chuyện với ông như vậy, quả thật không nhiều.
Cục trưởng Thái mũi cũng méo xẹo rồi: “Cậu… Được được, vậy tôi cũng muốn xem thử, ai có thể khiến tôi hối hận.”
Lộ Hướng Đông nói với ông: “Cục trưởng Thái bây giờ tôi đang nghi ngờ, người xuất hiện ở khách sạn hôm nay chính là con trai tôi, chắc chắn có người bắt cóc nó, không cho nó về nhà.”
“Bây giờ tôi yêu cầu các người phải lập tức cung cấp thông tin cá nhân chi tiết của hai bên họ hàng trong lễ cưới hôm nay.” Cục trưởng Thái thật ra cũng đã nghe qua tin tức hôn lễ của hai nhà Hạ-Tô, chỉ là vốn dĩ ông ấy không để tâm đến, vì ông ấy và hai nhà họ vốn không quen biết.
Người không quen biết, ai lại đi quan tâm làm gì, thế nên ông ấy vốn không biết, hôn lễ của Hạ An Lan và Tô Ngưng Mi cử hành vào hôm nay và cũng chính là cử hành tại đây.
Hơn nữa, Lộ Hướng Đông từ đầu đến cuối cũng không nói rõ cho ông biết người cử hành hôn lễ tại đây rốt cuộc là ai, thế nên, ngoài việc biết Lộ Tu Triệt tình nghi xuất hiện ở khách sạn này ra ông vốn không biết tin gì khác.
Nhưng ông cảm thấy như thế là đủ rồi.
Ông bị Lộ lão gia thúc giục đã không còn chỗ trốn nữa, nếu không tìm thấy Lộ Tu Triệt, ông thật sự khthể sống những ngày tháng yên ổn nữa rồi.
Thế nên, vừa nghe thấy có tin của Lộ Tu Triệt, cục trưởng Thái kích động vốn không hề ít hơn Lộ Hướng Đông.
Giám đốc khách sạn nói: “Ngài đợi một chút, ông chủ của chúng tôi đang đến, đến lúc đó có chuyện gì, ngài… có thể trực tiếp nói với ông chủ chúng tôi...”
Cục trưởng Thái vẻ mặt tức giận, khách sạn lớn như vậy, ông thật muốn xem thử, ông chủ ở đây rốt cuộc là ai?
...
Anh ba Tô gia sau khi cúp điện thoại, nói: “Hôm nay trong số mấy người đến dự tiệc có một người nhận ra Lộ Tu Triệt, đã đem tin tức báo với Lộ Hướng Đông. Bây giờ hắn và cục trưởng của Cục Cảnh sát đều đang chặn trước cửa khách sạn, muốn đòi thông tin chi tiết của hai bên gia đình.”
Giờ này đã là năm sáu giờ chiều rồi, trời bên ngoài cũng đã tối, sau khi hôn lễ kết thúc, người hai nhà vốn không để ý nhiều vậy, đã trực tiếp trở về, làm hai bàn thức ăn, ở nhà chơi mạt chược.
Tô Ngưng Mi mệt không chịu nổi, đã lên lầu ngủ rồi, Hạ An Lan đang xử lý mọi chuyện còn lại.
Khóe miệng Du Dực cong lên: “Thế à...”
Anh gọi Lộ Tu Triệt đến, nói: “Tiểu tử, ba cháu tìm đến rồi.”
Lộ Tu Triệt lại chẳng chút bất ngờ, gật đầu nói: “Vâng, cháu đoán ra được, trong số khách khứa hôm nay, nói không chừng có người nhận ra cháu.”
Thật ra hôm nay nhìn thấy nhiều khách khứa như vậy, Lộ Tu Triệt đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.
Du Dực hỏi cậu: “Vậy bây giờ cháu dự định thế nào?”
Lộ Tu Triệt suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Cháu… Đi thôi, dù gì, cháu cũng nghĩ, chắc sau hôm nay cháu cũng nên về rồi.” ở lại Hạ gia một tuần rồi, đã làm phiền người ta rất nhiều, Lộ Tu Triệt dù cho muốn cả đời đều ở lại đây. Nhưng rốt cuộc nơi này vẫn không phải nhà của cậu, nơi này không thể che chở cho cậu cả đời được.
Cậu luôn muốn bản thân trưởng thành, tự mình đối mặt với những chuyện phức tạp trong nhà mình, không ai có thể là chiếc dù bảo vệ cậu mãi được, ngoài chính bản thân cậu.
Mấy ngày nay ở Hạ gia, Lộ Tu Triệt chỉ muốn hưởng thụ một chút, cái niềm vui và hạnh phúc được làm trẻ con.
Du Dực xoa xoa đầu Lộ Tu Triệt, “Dù cho phải trở về, cũng không thể để người ba đó dễ dàng đưa cháu đi như vậy được.”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Vâng, được, mọi chuyện đều nghe chú.”
...