...
Dư Mộng Nhân cũng biết, lúc này tới Lộ Gia cũng vô dụng, có Lộ lão gia ở đó cô ta tới rồi cũng bị đuổi ra ngoài, nói không chừng còn sẽ bị đánh một trận, nhưng lúc này, con trai ở bên trong, cô ta thật sự không biết làm thế nào?
Dư Mộng Nhân vừa nãy hét như thế, cũng là muốn để con trai nghe thấy, nói không chừng thằng bé sẽ ra ngoài ngăn cản cô ta, nhưng, bên trong vẫn không có động tĩnh gì.
Dư Mộng Nhân lại gõ cửa: “Tiểu Phàm, con nói với mẹ, rốt cuộc con làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi, ai bắt nạt con?”
“Bộ dạng này của con, mẹ cũng không dám tuỳ tiện rời khỏi, con mở cửa đi, con nói với mẹ, rốt cuộc làm sao vậy?”
Trong phòng vẫn không có động tĩnh, giống như không có ai.
Dư Mộng Nhân thật sự sốt ruột không chịu được, Dư Viễn Phàm mà có mệnh hệ gì, vậy thì rất nhiều kế hoạch tương lai của cô ta cũng không thể tiến hành.
Dư Mộng Nhân do dự 10 phút, mặc quần áo, cầm điện thoại và ví lên, vội vàng ra khỏi cửa, cô ta vẫn là phải tới Lộ Gia. Dù tới đó có rủi ro, nhưng có lẽ đây cũng là cơ hội.
Con trai xảy ra chuyện này, Lộ Hướng Đông không thể không lo, cứ coi như Lộ lão gia ghét cô ta hơn nữa, nhưng cháu trai xảy ra chuyện rồi, ông ấy không thể thật sự không màng chứ?
Dư Mộng Nhân luôn là người phụ nữ thích mạo hiểm, không thì cô ta cũng sẽ không kiên trì ý định gả vào Lộ Gia. Dư Mộng Nhân lái xe tới thẳng Lộ Gia, vướng giờ cao điểm tan tầm, trên đường tắc hơn mười phút, cũng không tắc quá lâu.
Tới nơi, nhìn thấy biệt thự của Lộ Gia, trong lòng Dư Mộng Nhân ít nhiều vẫn là có chút sợ sệt, ám ảnh mấy lần trước bị đánh ở đây cô ta vẫn còn nhớ rất sâu.
Xe dừng trước cửa Lộ Gia, Dư Mộng Nhân nắm chặt nắm tay, vội lấy phấn ra trang điểm lại, để bản thân trông nhợt nhạt, sau đó lại ngồi rặn tình cảm, hốc mắt trông đỏ rực, sau đó cô ta mới xuống xe.
Cô ta đứng ở ngoài cửa sắt Lộ Gia, hít thở sâu một hơi, ấn chuông cửa trên tường, cô ta ấn liên tục, chuông cửa vang kính koong kính koong không ngừng…
Một nhà ba người, vừa ăn cơm xong đang ở phòng khách, đều nghe thấy. Lộ lão gia hỏi: “Chuyện gì vậy, đi xem xem là ai?”
Người giúp việc chạy tới cửa nhìn, là Dư Mộng Nhân, lúc đó liền đuổi cô ta đi nhanh. “Sao lại là cô ta, cô ta có biết xấu hổ không? Còn không mau cút?”
Không ngờ, Dư Mộng Nhân lập tức quỳ phịch xuống trước người giúp việc sau cánh cửa, nước mắt nước mũi nói: “Chị ơi, xin chị đấy, nếu không phải thật sự không có cách nào, tôi cũng sẽ không tới, con trai tôi, nó… nó xảy ra chuyện rồi… tôi không có đường nào để đi chỉ đình tới đây thôi… ”
Người giúp việc còn chưa từng gặp phải cảnh như vậy, sợ tới mức vội lùi về sau một bước: “Cô ta… con trai cô ta xảy ra chuyện, cô ta tới Lộ Gia làm gì, tôi nói cho cô ta biết, ông chủ chúng tôi vẫn ở đây đó, nếu để cụ nhìn thấy cô ta, cô ta muốn đi cũng không đi được. ”
Dư Mộng Nhân khóc nói: “Con trai tôi… nó, nó chính là con trai của Lộ Hướng Đông… nó cũng là cháu trai của Lộ Gia… ”
Người giúp việc sợ đến mức con ngươi sắp lồi ra rồi, nhất thời không biết nên nói gì?
“Chị ơi, tôi xin chị đấy… xin chị, vào nói với Lộ lão gia, với Lộ Hướng Đông một tiếng, tôi thật sự có chuyện cầu xin… ”
Người giúp việc thấy Dư Mộng Nhân thật sự là khóc lóc thảm thương, hơn nữa trông giống như người rất suy nhược, bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi, sau khi do dự, vẫn là quyết định tin Dư Mộng Nhân,…
...