...
Nhạc Thính Phong chọc chọc trán Thanh Ti: “Em đừng bỏ ngoài tai lời của anh, nếu còn có lần sau, cứ xem anh thu thập xem thế nào.”
Thanh Ti gật đầu: “Vâng vâng, em biết mà, lần sau em không làm vậy nữa.”
Theo lời Thanh Ti kể lại, Nhạc Thính Phong biết rằng bạn trai của cô giáo Vương kia không phải là người tốt. Đánh phụ nữ, còn muốn đánh trẻ con, loại đàn ông này thật sự khiến người khác thấy phẫn nộ.
Lộ Tu Triệt ở bên cạnh nói: “Thanh Ti, thật sự là rất nguy hiểm đó. Anh trai em nói không sai đâu. Em chỉ là một cô bé, tuổi còn nhỏ, đụng phải loại người xấu như thế, không phải là đối thủ của họ. Lần này là vì ở trong trường nên mới có người tới giúp em, nhưng nếu ở bên ngoài thì không thể lúc nào cũng như thế được.”
Thanh Ti uể oải cúi đầu, vốn dĩ là muốn để cho anh Thính Phong khen ngợi mình, nhưng hiện giờ, tất cả mọi người đều giáo huấn cô bé.
Nhạc Thính Phong duỗi tay ôm Thanh Ti: “Được rồi, đừng buồn nữa. Bọn anh đều muốn tốt cho em, sợ em xảy ra chuyện. Anh biết là em rất ngoan, cũng rất dũng cảm, nhưng em cũng phải tự lượng sức mình. Em thế này thì anh rất lo lắng đó.”
Thanh Ti khịt khịt mũi, cảm thấy vô cùng oan ức: “Nhưng mà nếu em không giúp cô giáo Vương, thì cô ấy sẽ bị bắt nạt. Người kia còn nói, sẽ khiến cô giáo Vương không thể làm giáo viên được nữa...”
Lộ Tu Triệt hỏi: “Người đó là ai, sao lại kiêu ngạo vậy?”
Thanh Ti nói: “Chú bảo vệ gọi cảnh sát bắt đi rồi.”
Nhạc Thính Phong không thể không cảm khái, tuy rằng Thanh Ti làm vậy quả thực rất mạo hiểm, nhưng mà cô bé quá thông minh, chẳng những bảo vệ được cô giáo Vương mà còn giải quyết được người đàn ông kia.
Nếu trường học biết người đàn ông kia là bạn trai của cô giáo Vương, trong giờ học trèo tường vào tìm cô ấy, hơn nữa hai người còn gây chuyện đến mức kia, chắc chắn sẽ rất phiền phức. Cô giáo Vương chỉ là một giáo viên thực tập, trong khi thực tập lại gây ra sự tình thế này, nói không chừng chưa xong kỳ thực tập đã bị sa thải rồi.
Nhạc Thính Phong muốn khen ngợi Thanh Ti, nhưng lại nhịn xuống. Không thể khen cô bé được, bằng không nếu cô bé này là cao hứng lên, lần sau lại mạo hiểm tiếp thì làm sao?
Nhạc Thính Phong hỏi Thanh Ti: “Em nói rõ tình huống cụ thể cho anh nghe xem nào.”
Thanh Ti đem toàn bộ những chuyện mà mình mắt thấy tai nghe nói ra: “Em nhìn ra là cô giáo Vương không muốn ở bên chú xấu xa kia, nhưng mà chú xấu xa đó làm phiền cô ấy. Anh nói xem phải làm sao bây giờ?”
Nhạc Thính Phong nhíu mày. Người đàn ông kia bị bắt đi như vậy, tuy rằng là đã tạm thời giảm bớt phiền toái cho cô giáo Vương. Nhưng mà sau khi cảnh sát điều tra rõ ràng mọi chuyện, phát hiện hắn không làm điều gì trái pháp luật, sẽ không thể bắt giữ hắn được.
Sau khi ra ngoài, người đàn ông đó chắc chắn sẽ tới tìm cô giáo Vương. Nếu không kịp thời nghĩ cách giải quyết, rất có thể hắn sẽ tìm tới Thanh Ti.
Nhạc Thính Phong trấn an Thanh Ti: “Chuyện này cứ để anh lo, được không?”
Thanh Ti gật đầu: “Vâng, được ạ.”
....
Giữa trưa, Du Dực về nhà ăn cơm. Nhạc Thính Phong tìm một cơ hội, nhân lúc người khác không ở đó, bèn nói chuyện với Du Dực, nhờ anh điều tra thông tin về bạn trai của cô giáo Vương.
Du Dực thấy ngạc nhiên: “Có chuyện gì vậy?”
Nhạc Thính Phong hiện giờ vẫn chưa dám nói ra rằng khuê nữ nhà chú muốn làm bà mối nhỏ, muốn mai mối cho huynh đệ của chú.
Cậu chỉ nói rằng: “Cô giáo chủ nhiệm của Thanh Ti đối xử với em ấy khá tốt. Hôm nay cô ấy bị bạn trai tới trường gây phiền toái, đúng lúc bị Thanh Ti nhìn thấy nên em ấy muốn giúp đỡ cô giáo mình.”
...