...
Lúc đó Hạ An Lan bỗng sững sờ, thế là có ý gì, anh tố cáo cha con nhà họ Tăng, có liên quan gì đến chuyện anh kết hôn?
Sao tự nhiên lại động đến chuyện anh kết hôn? Chuyện này chẳng có gì là buồn cười cả.
“Chuyện này không có liên quan gì đến chuyện tôi kết hôn đúng không? Hơn nữa, sao có thể dính chuyện này với chuyện tôi kết hôn được chứ? Ngài đang nói đùa ạ?”
Tổng thống nghiêm mặt: “Ai nói đùa với cậu, đây là tôi nói chuyện nghiêm túc đấy. Mỗi chữ tôi vừa nói ra đều không phải nói đùa, cậu nhất định phải nghiêm túc đối diện.”
“Nhưng ngài không phải không biết, tôi đã nói sẽ không kêt hôn rồi. Hơn nữa, hai chuyện này chẳng có chút quan hệ gì với nhau.” Hạ An Lan cực kỳ không hiểu nổi, tại sao đột nhiên tổng thống lại động đến vấn đề cá nhân của anh. Anh sớm đã nói rằng mình sẽ không kết hôn, rốt cuộc thì tổng thống đang làm gì vậy, ông ta muốn gì?
Tổng thống mỉm cười: “Đúng vậy, không liên quan. Nhưng đây là điều mà bản thân tôi muốn nhìn thấy, không được sao?”
Quan hệ giữa Hạ An Lan và tổng thống, như thầy như bạn, quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất thân mật, thế nên, anh mới dám đến gặp tổng thống vào sáng sớm thế này.
Hơn nữa, trước mặt tổng thống, Hạ An Lan chẳng giấu giếm điều gì mấy.
Hạ An Lan thực sự không hiểu được, lần này tổng thống muốn gì?
“Ngài cũng không phải không biết yêu cầu của tôi với bản thân mình. Bao nhiêu năm nay tôi chưa từng nghĩ đến chuyện cá nhân. Bây giờ đã đến tuổi này rồi, thực sự là không cần thiết phải nghĩ đến chuyện đó nữa.”
Tổng thống hắng giọng: “Tuổi này sao thì đã sao? Tuổi cao lực cường, đây là thời kỳ hoàng kim tốt đẹp nhất, có sức hấp dẫn nhất trong cuộc đời một người đàn ông. Chỉ cần cậu đồng ý, thì không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn ở bên cậu. Chuyện này không khó với cậu.”
Hạ An Lan thực sự lúng túng, đang báo cáo nghiêm túc thuận lợi, tại sao đột nhiên lại thành cưỡng hôn thế này? Anh thực sự không có hứng với hôn nhân, nên cực kỳ khó xử.
“Sao lại không khó chứ, ngài cứ nghĩ mà xem, bây giờ tôi làm gì có tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện đó? Hơn nữa, chuyện hôn nhân không thể qua loa được, thế nên lại càng khó.”
“Nếu bên cạnh cậu không có ai phù hợp, thì tôi có thể bảo người tìm giúp cậu. Cậu chỉ cần đi gặp một lần, xem có phù hợp không.”
Lúc đó Hạ An Lan không còn biết nên nói gì nữa, đường đường là tổng thống của một nước, vậy mà lại trở thành bà mối, muốn mai mối cho anh.
“Tôi… ngài bảo tôi phải nói thế nào mới được đây? Tôi chưa từng nghĩ rằng xem mặt có thể giải quyết được chuyện hôn nhân. Nếu mà như vậy, thì cả nước cũng không đến nỗi nhiều thanh niên độc thân như vậy.”
Tổng thống đành phải nói thẳng: “Bây giờ cậu đồng ý, hoặc là rời khỏi đây, coi như tôi chưa từng nghe thấy chuyện báo cáo hôm nay, mà cậu cũng chưa nói gì.”
Ông nhìn Hạ An Lan với ánh mắt quả quyết, ông biết Hạ An Lan đã hạ quyết tâm, phải một nhát dọn sạch cả tập đoàn Tăng gia.
Anh sẽ không vì chuyện nhỏ này mà từ bỏ, chính vì như vậy, nên ông mới dám đưa ra yêu cầu đó vào đúng lúc này.
Trong lòng tổng thống rất đắc ý, bình thường anh chàng này chỉ gây rắc rối cho ông, bây giờ thì tình thế đảo lộn rồi.
Hạ An Lan tức giận bóp trán: “Ngài không thể làm thế được, chuyện này nghiêm trọng như thế nào, không phải ngài không biết. Những chuyện họ làm tổn hại đến vốn liếng quốc gia. Chúng ta nhất định phải hấp thụ bài học trăm năm trước… Ngài có biết chỉ cần chậm trễ một ngày là có bao nhiêu ma túy tràn vào nội địa không? Phá hủy bao nhiêu gia đình không?”
Tổng thống tỏ thái độ: “Dù sao tôi cũng không giữ chức mấy năm nữa, đến lúc đó cậu tự đi mà làm, tôi chẳng buồn động đến nhiều chuyện như vậy.”
...