...
Người nhà Hạ gia mong chờ con trai có thể kết hôn, người nhà Tô gia mong chờ con gái có thể nhanh chóng ly hôn với tên khốn kia, tìm một người thật lòng yêu thương nó.
Nay, tất cả đều được viên mãn, tất cả mong đợi đều thành hiện thực, mây đen tan đi, ánh mặt trời chiếu rọi khắp thế gian.
Mùng sáu là một ngày trời trong hiếm có, mặt trời từ sớm đã xuất hiện trên cao rồi.
Thanh Ti và Tô Tiểu Lục là nhỏ nhất, hai người làm hoa đồng.
Đặc biệt là Thanh Ti mặc một chiếc váy công chúa ren màu trắng, trên tay còn đeo một vòng hoa nhỏ màu trắng, toàn thân đều toát ra tiên khí, giống như một tiên nữ vậy.
Lúc cô bé thay xong quần áo bước ra, mắt của 6 cậu nhóc Tô gia, Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt đều sáng lên.
Tiểu cô nương có cần xinh đẹp thế không, đợi lớn lên rồi, còn làm biết bao nhiêu chàng trai si mê chứ?
Tô Tiểu Lục nhìn Thanh Ti, mắt sáng lấp lánh sắp rơi ra luôn rồi, cậu nói: “Lớn lên rồi con muốn lấy em gái làm vợ.”
Câu này vừa nói xong, ánh mắt Nhạc Thính Phong nhìn cậu lập tức kèm theo sát khí, tiểu tử thối muốn chết có phải không?
Tô Tiểu Tứ giơ tay đánh bụp lên đầu Tiểu Lục một cái: “Đương nhiên không được, sao em có thể lấy em gái chứ, muốn lấy… thì phải là anh.”
Tô Tiểu Nhị rống lên một tiếng: “Câm miệng hết đi, đừng ồn ào, nghĩ gì vậy chứ, Thanh Ti vẫn còn nhỏ.”
Tô Tiểu Tứ thì thầm vào tai Tiểu Lục một câu: “Anh hai, chắc chắn cũng muốn cưới Thanh Ti làm vợ.”
Tiểu Lục gật đầu: “Ừm, chắc chắn là thế.”
Tay Nhạc Thính Phong đã nắm thành quả đấm rồi, ai cũng đừng hòng cản cậu, bây giờ cậu muốn giết người.
Lộ Tu Triệt đè tay cậu lại: “Bình tĩnh, mẹ cậu kết hôn đó.”
Nhạc Thính Phong nghiến răng kẽo kẹt, cậu quyết không cho phép, mấy tiểu tử đó của Tô gia, đến tranh giành Thanh Ti, tuyệt đối không được.
Chuyện này kết thúc, chú rể đến rước cô dâu, tuy Tô Ngưng Mi đã là lần kết hôn thứ hai, nhưng, hai nhà muốn xem như đây là lần kết hôn đầu tiên của cô để làm, trình tự hôn lễ không thiếu bước nào.
Dàn bưng quả của Hạ An Lan cũng không tìm ai khác, chính là Tiểu Nhất, Tiểu Nhị, Tiểu Tam, Tiểu Tứ của Lộ gia, bốn đứa cháu trai, cộng thêm Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt, náo náo nhiệt nhiệt ở Tô gia, đón cô dâu đi.
Đối với hai nhà họ mà nói, quy củ hay không quy củ đều không quan trọng, náo nhiệt vui vẻ là được, dù gì kết hôn cưới gả cũng là chuyện của hai gia đình họ, đâu quan trọng người ngoài nói gì chứ.
Hơn nữa, với thân phận hiện nay của Hạ An Lan, tìm ai làm bưng lễ, mấy người đó ở ngoài, khó tránh sẽ nghĩ nhiều.
Vậy chi bằng, dứt khoát dùng người trong nhà họ.
Sáu thiếu niên anh tuấn, dáng vẻ ai nấy đều tuấn tú, đứng bên cạnh chú rể cô dâu gần như cướp hết sự nổi bật của họ rồi.
Còn về dàn bưng quả bên phía cô dâu, là ba chị dâu của Tô gia đích thân tìm thân thích của nhà mình đến, dù không thân thiết lắm, nhưng dù sao cũng tốt hơn người ngoài.
Từ sau khi rời khỏi Tô gia, đoàn xe hoa náo nhiệt đi đến khách sạn.
Khách sạn là do Tô gia sắp xếp, là khách sạn của nhà họ, hôm nay không kinh doanh, chỉ dùng để làm hôn lễ này.
Trước cổng khách sạn, một dãy lẵng hoa cao bằng một người lớn kéo dài thành hai hàng dọc theo thảm đỏ vào trong.
Tất cả khách khứa được mời, sau khi đến đều được nhận một vòng hoa tươi nhỏ.
Lúc xe hoa đến khách sạn, gần như tất cả quan khách đều đã có mặt, bọn họ đều đang đợi chú rể cô dâu xuất hiện.
Hôn lễ này, đúng là đã làm chấn động tầng lớp chính thương của thủ đô, vì họ đều biết Hạ An Lan là một người có tiền đồ không giới hạn, cô dâu mà anh lấy, khó tránh khiến người ta hiếu kỳ.
Sau khi đến khách sạn nghỉ ngơi một chút, thời gian cũng đã tương đối, hôn lễ liền bắt đầu tổ chức.
...