...
on người Du Dực là vậy, anh rất biết tự bênh vực mình.
Huống hồ, chuyện này nhìn từ góc độ của một người đàn ông, anh thực sự không cảm thấy Nhạc Thính Phong làm gì sai?
Thằng nhóc con họ Mã đó, đã bắt nạt người khác như thế, nếu còn không xử lý cậu ta thì Du Dực cảm thấy Nhạc Thính Phong quá hèn nhát.
Đàn ông con trai, không thể không có chút ngay thẳng chính trực.
Huống hồ, lúc đi học không đánh nhau thì đánh lúc nào nữa? Giữa đàn ông con trai đánh nhau, chỉ có thể ở trong thời gian đi học mới có thể đánh mà không lo lắng gì về trách nhiệm.
Đánh xong, hả giận xong, dạy dỗ đối phương xong, số tiền cần mang ra, bồi thường như thế nào, không cần phải nói.
Nhưng việc xin lỗi, đó là việc không thể nào.
Du Dực kiên quyết: Nhạc Thính Phong đúng.
Lộ Hướng Đông vẫn luôn ở bên cạnh nghe những lời Du Dực nói, lặng lẽ gật đầu, anh ta cảm thấy lời của Du Dực rất đúng. Đánh cũng đã đánh rồi, điểm này thừa nhận, cần bồi thường sẽ bồi thường, nhưng còn việc xin lỗi thì tuyệt đối không. Cậu nhóc Mã Siêu Kiệt đó đúng là quá đáng, nào có thể hết lần này đến lần khác làm phiền người khác làm bài thi chứ. Kì thì nay có liên quan đến việc phân lớp lớp 9. Quan trọng biết chừng nào.
Ba của Mã Siêu Kiệt tức giận đến sắp ngất, quay đầu hỏi thầy hiệu trưởng: “Thầy hiệu trưởng, thầy nghe đi, thế thì ai còn nói được gì nữa?”
Thầy hiệu trưởng nói một cách thiện ý: “Mã tiên sinh, anh đừng nóng vội. Tôi cảm thấy những lời Du tiên sinh nói cũng có đạo lý nhất định, hai bên đều sai...”
Ba của Mã Siêu Kiệt tức giận nói: “Bọn trẻ cãi nhau, có thể lên cao đến đánh nhau sao?”
Du Dực lạnh lùng nói: “Đầu tiên, việc con trai anh làm không chỉ đơn thuần là cãi nhau giữa bọn trẻ. Nó làm ảnh hưởng đến cháu trai tôi làm bài thi, đây là thi đó anh hiểu không?”
Ba của Mã Siêu Kiệt bị ánh mắt của Du Dực dọa đến co rúm người lại: “Thi thì làm sao, thi thì có thế đánh người à?”
Du Dực căm phẫn: “Nếu là những kì thi trước đây thì cũng cho qua đi, việc này chúng tôi có thể không nhắc đến, nhưng lần này là kì thi cuối kì của học kì hai, lần thi này là lần thi vòng tròn toàn thành phố, càng liên quan đến việc phân lớp lớp 9, sau đó sẽ là thi cấp ba, cấp ba xong sẽ phải lên đại học. Đây chính là một năm chuyển tiếp, nếu bị ảnh hưởng, vậy chẳng phải là chuyện nhỏ đâu.”
Anh lười phải tiếp tục lải nhải với ba của Mã Siêu Kiệt, châm biếm nói: “Loại học dốt như con trai anh, có thi hay không thì cũng không có vấn đề gì cả, so với cháu trai tôi thì hoàn toàn không giống nhau. Ảnh hưởng đến cháu trai tôi làm bài thi, nếu hại nó ảnh hưởng đến việc phân lớp, việc này tôi sẽ không để cho các người yên đâu.”
Ba của Mã Siêu Kiệt đột nhiên cảm thấy bản thân hình như không có lý lẽ.
Nhưng nghĩ lại, không đúng, con trai tôi còn đang nằm ở bệnh viện kia kìa. Mặt mũi sưng phù như cái đầu heo, toàn thân chỗ lành chỗ tím, nhìn vào phát khiếp, lẽ nào việc này cứ thế mà cho qua sao?
“Anh... anh bớt làm nhục người khác đi, học dốt thì làm sao, học dốt thì sẽ bị đánh à?”
Du Dực khinh thường: “Học dốt không làm sao, nhưng bản thân cậu ta dốt, đừng có hòng kéo theo người khác dốt như cậu ta, càng đừng hòng lôi theo cháu trai tôi thi không tốt. Thành tích lần này còn chưa có, đợi có kết quả thi, nếu nó thiếu mất hai điểm, anh xem tôi đến tìm các người tính sổ.”
“Anh... anh...”
Thầy hiệu trưởng vội vàng đứng ra làm người giảng hòa, khuyên nhủ đầy thiện chí: “Mã tiên sinh, kì thi này thực sự là rất quan trọng, không phải là mấy kì thi nhỏ bình thường. Tất cả phụ huynh đều rất xem trọng việc phân lớp 9. Anh nhìn những phụ huynh đưa con đi thi bên ngoài kia là biết. Nhạc Thính Phong và Mã Tu Triệt đã đánh Mã Siêu Kiệt đó là sự thật, nhưng suy cho cùng sự việc xảy ra là có nguyên nhân đúng không?”
...