Chương 266: Tai sao tôi phải đông ý đê ngưöi đan ông của tôi lam ban vởi cô


...

Câu hỏi này của Thanh Ti lập tức chỉ ra

rõ ràng câu trả lời, mối quan hệ giữa

Nhiếp Thu Sính và Du Dực, ba và mẹ, còn có thể là quan hệ gì nữa?

Cô gái trẻ trung với mái tóc dài gợn sóng, khuôn mặt được phủ một lớp trang điểm rất tinh tế, khéo léo, quần áo mặc trên người cũng đều mà những bộ mốt thời thượng, nghe thấy câu nói của Thanh Ti, vẻ mặt cô ta khó chịu vài phần, “Hai người là vợ chồng?”

Đến bây giờ, nếu Nhiếp Thu Sính vẫn không biết mục đích của cô gái trẻ này là gì thì đúng là cô mù thật rồi.

Rõ ràng Du Dực vừa đi một chuyến đã vớ được ngay đóa hoa đào nát nữa rồi.

Cô lườm Du Dực một cái rồi nhìn lên cô gái trẻ, thản nhiên đáp: “Nếu không thì, cô nghĩ chúng tôi là gì của nhau?”

Cô gái đó ra vẻ uất ức cắn chặt môi, nhìn xuống Du Dực đang nặn chân cho Nhiếp Thu Sính.

Lúc nãy, khi Du Dực đi qua toa xe của bọn họ, cô ta vừa nhìn đã thấy thích anh rồi, cao ráo lại khôi ngô tuấn tú, quả đúng là bạch mã hoàng tử lý tưởng trong mộng của cô ta bấy lâu nay.

Cô ta cảm thấy trên một đoạn xe lửa này lại có thể gặp được mẫu người trong mộng quả là một chuyện quá tốt đẹp.

Hơn nữa cô ta còn tự cảm thấy bản thân mình rất xinh đẹp lại biết trang điểm ăn diện, Du Dực hẳn sẽ không có lý do gì không có ấn tượng tốt về cô ta.

Cho nên, cô ta liền chủ động đến bắt chuyện, thời đại này chuyện cọc đi tìm trâu, người phụ nữ có thể chủ động theo đuổi người mình thích không hề ít, cho nên cô ta cảm thấy bản thân sẽ thành công.

Thế nhưng thật không ngờ, Du Dực từ đầu đến cuối chỉ nói mỗi bốn từ: “Tôi không thích

a

Đến một cái nhìn nghiêm túc cũng không thèm nhìn cô ta.

Điều này đối với một cô gái hiện đại luôn tự tin vào vẻ đẹp của bản thân mà nói, thực sự là cú đả kích nghiêm trọng vào lòng tự tôn, cho nên cô ta một mạch đi theo sau anh để hỏi rõ nguyên nhân, kết quả cô ta không thể ngờ được, cô ta chạy theo anh đến đây lại nhìn thấy cảnh tượng này.

Đặc biệt là khi cô ta nhìn thấy anh đối diện với mình là một vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, đến một ánh mắt cũng không thèm nhìn, quay lưng một cái lại đi đối xử ấm áp, cưng nựng với một người phụ nữ khác, xem cô ấy là duy nhất trong thế giới của anh, đó là một sự chênh lệch rõ ràng không cần nói ra người khác cũng có thể nhận thấy.

Cô ta không thể ngờ được, một người đàn ông lạnh lùng như anh lại có thể ấm áp, nhẹ nhàng với một người phụ nữ đến khó có thể tưởng tượng được thế này.

Thậm chí là... nặn chân cho cô ấy.

Nhìn thấy vậy, cô ta lại càng cảm thấy thích người đàn ông này, anh có thể làm đến mức ấy vì người phụ nữ này, đồng nghĩa với việc, chỉ cần cô ta cố gắng rồi sẽ có một ngày anh cũng sẽ vì cô ta mà làm những việc này.

Tuy bọn họ đã kết hôn rồi nhưng tình yêu thực sự sẽ không bao giờ có lỗi, thứ mà cô ta thích, cô ta sẽ mãi mãi theo đuổi nó, phụ nữ trong thời buổi hiện đại nên chủ động, dũng cảm theo đuổi hạnh phúc của bản thân mình.

Cô ta quan sát Nhiếp Thu Sính từ trên xuống dưới, trong lòng có chút thấp thỏm không yên, người phụ nữ này quả nhiên rất xinh đẹp, da dẻ trắng nõn lại mịn màng, thân hình thon thả tuy hơi gầy nhưng những bộ phận cần có thịt lại không hề thiếu, mặt mũi tinh tế, xinh đẹp, trên người toát lên khí chất của sự dịu dàng, lương thiện, mái tóc đen óng buông dài trên nền váy màu xanh nhạt, chiếc váy được cô mặc trên người tỏa ra một nét thanh thoát vô cùng đặc biệt.

Người phụ nữ này, rất đẹp, thực sự rất đẹp.

Cô gái trẻ tuổi bỗng có chút không dám tiến lên phía trước, cho dù cô ta không muốn thừa nhận đến nhường nào thì việc người phụ nữ này xinh đẹp hơn cô ta cũng là sự thật

Nhưng, cô ta lại không cam tâm, một bạch mã hoàng tử thượng hạng như thế, bỏ qua thì sẽ không còn nữa.

Hơn nữa, cô ta lại không phải người kém cỏi gì, cô ta là sinh viên đại học, có học lực, trẻ trung, dáng dấp lại không tệ, còn người phụ nữ trước mặt, tuy rằng tuổi tác không lớn, nhưng lại làm mẹ sớm như vậy, chắc chắn là không có giáo dục, xinh đẹp đến mấy cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi.

Trong lòng tự thuyết phục bản thân xong, cô ta liền nói với Nhiếp Thu Sính: “Chị dâu à, em muốn làm bạn với anh nhà mình, chị sẽ không nhỏ nhen đến nỗi không đồng ý chứ?”

Nhiếp Thu Sính cười một cái, lửa trong lòng cũng đã bốc lên, cô vừa cười vừa nói: “Tôi thật sự chưa bao giờ gặp phải người nào da mặt dầy hơn cô, tại sao tôi phải đồng ý để người đàn ông của tôi làm bạn với cô?”

...