Chương 1432: Chúc mừng ba mẹ kết hôn


...

Nghe thấy câu này, Nhạc Thính Phong quả là chẳng có chút bất ngờ nào, vừa rồi thật ra trong lòng cậu đã đoán được rồi.

“Ồ, vậy chúc mừng, khi nào vậy.” Nhạc Thính Phong không thể nào thật lòng nói một tiếng chúc mừng.

Bên kia điện thoại, Hạ An Lan nghe thấy Nhạc Thính Phong nói chúc mừng, đã cười một lúc, thằng nhóc này đã tiến bộ rồi, ít nhất không phải sau khi nghe xong, chưa nói gì đã nói không đồng ý trước, anh nói: “Qua năm, mùng sáu tháng Giêng.”

Nhạc Thính Phong thầm tính nhẩm ngày tháng, ừm, cũng chẳng còn bao nhiêu ngày nữa, chỉ còn khoảng hai tuần thôi.

Cậu hỏi: “Hôn lễ cử hành ở đâu?”

“Cử hành tại thủ đô, trước đó ba và mẹ con sẽ qua đó.”

Nhạc Thính Phong không nóng không lạnh nói: “Ồ, được.”

“Con và Thanh Ti trước Tết có đến Hải Thành một chuyến không?”

Nhạc Thính Phong nhìn Thanh Ti, “Để con hỏi Thanh Ti.”

Cậu nói: “Thanh Ti, trước Tết em có muốn đến Hải Thành không?”

Cậu vừa nói xong, bà Hạ đã vội vã nói: “Đã sắp Tết rồi, trời còn lạnh như thế, tốt nhất không nên đi, dù gì, vài ngày nữa ba mẹ con cũng đến đây, rất nhanh sẽ được gặp nhau rồi không phải sao?”

Nhạc Thính Phong gật đầu, “Bà nội nói rất có lý, vậy thì không đi nữa.”

Cậu nói vào ống nghe: “Ba nghe rồi chứ, bà nội nói, không cần sang đó, dù gì ba mẹ cũng sẽ nhanh chóng sang đây. Thời tiết lạnh lắm, con không muốn dắt Thanh Ti chạy lung tung, mấy ngày nay còn có tuyết nữa.”

Thanh Ti gãi gãi đầu, haiz, cái này đâu phải hỏi cô bé có muốn đi hay không? Hình như cô bé còn chưa nói gì mà.

Hạ An Lan biết rõ bà Hạ vốn không nỡ xa hai đứa trẻ, anh cười nói: “Được, ba nghe thấy rồi, vậy đợi ba bên này bận xong sẽ nhanh chóng trở về.”

Nhạc Thính Phong: “Được, vậy nếu không còn chuyện gì, con cúp đây.”

Nói xong, không đợi Hạ An Lan bên kia nói gì đã đặt điện thoại xuống.

“Hai người họ sẽ về trước vài ngày, hôn lễ sẽ cử hành tại đây.”

Mọi người trong nhà đều đã biết tin này, trên mặt ai nấy đều vui mừng hớn hở, tuy con trai đã đăng ký kết hôn với Tô Ngưng Mi rồi, nhưng, hôn lễ này cũng không thể thiếu được, bây giờ đã định được ngày, xem như đã hoàn thiện rồi.

Bà Hạ cười nói: “Mẹ gọi điện nói chuyện với bên bà Tô, đến lúc đó hai ông bà phải sang đây một chuyến, lần này, phải khiến họ bôn ba rồi, thật vất vả cho hai ông bà.”

Hôn lễ cử hành ở thủ đô, đây là kết quả do Hạ An Lan và người bên Tô gia bàn bạc. Bên phía Tô gia chẳng có ý kiến gì, sính lễ gì đó càng dễ bàn, hơn nữa còn suy xét đến bà Hạ không tiện đi lại, chủ động đề nghị đến thủ đô cử hành hôn lễ.

Hạ An Lan đương nhiên là đồng ý, anh rất cả ơn nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân thông tình đạt lý, suy xét thay cho ba mẹ anh.

Hơn nữa sau này khu vực hoạt động chính của anh cũng chính là thủ đô, rất nhiều mối quan hệ đều ở đó, cử hành ở thủ đô là thích hợp nhất.

Bà Hạ gọi điện sang nói chuyện với hai ông bà Tô gia, hai bên đều bày tỏ chỉ cần hai đứa nó có thể kết hôn, có thể chung sống hạnh phúc những chuyện khác đều không thành vấn đề.

Người bên Tô gia hai ngày trước ngày cưới sẽ đến thủ đô, giúp Hạ gia cùng chuẩn bị hôn lễ.

Tuy nói là cử hành hôn lễ, nhưng vì thân phận của Hạ An Lan, nên cũng không thể làm quá phô trương.

Ông bà hai nhà ngồi nói chuyện, Nhiếp Thu Sính dẫn chồng và mấy đứa nhỏ ra phòng khách xem tivi cắn hạt dưa.

Du Dực không để Nhiếp Thu Sính tự mình cắn, anh cắn sẵn hết rồi mới từ từ đưa cho cô ăn.

Nhiếp Thu Sính nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài nói: “Mấy ngày tới có thể sẽ có tuyết, hôm nay chúng ta đi siêu thị mua ít đồ về trữ sẵn đi?”

...