...
Lộ Hướng Đông đương nhiên biết rõ ông chủ vốn từng hợp tác với mình này có đức hạnh như thế nào.
Đừng vội nhìn vào vẻ to béo về ngoài kia, y thực sự là một con sói háo sắc, cái gì cũng xơi, chưa từng kiêng ăn mặn.
Trước kia tuy rằng Lộ Hướng Đông cũng từng có quan hệ qua lại với một ít nữ nhân, nhưng nếu đem so sánh với y, thật là vẫn còn kém xa.
Hơn nữa Lộ Hướng Đông quả thực không quen nhìn người như thế.
Vậy nên chỉ sau một lần hợp tác cùng y, hắn cũng không có qua lại làm ăn một lần nào nữa.
Gã nhà giàu mới nổi lúc này mới nhìn ra Lộ Tu Triệt, vội hỏi: “Ái chà, thật là có lỗi, thật là có lỗi, đã khiến cho cháu trai thấy ngại rồi!”
Y đánh giá Lộ Tu Triệt một phen.
“Tổng giám đốc Lộ, thật là không ngờ tới nha. Con trai anh thật đúng là đẹp trai đó, mới nhìn giống như là con gái vậy.”
Sắc mặt Lộ Hướng Đông nhất thời xám xịt như đêm đen.
“Ông chủ Chu, tôi thật sự không muốn nghe mấy lời này. Ông không có văn hóa, tôi có thể hiểu, thế nhưng ông không thể ngay cả một chút tôn trọng cơ bản cũng không có chứ? Con trai tôi lớn lên đẹp đẽ đấy là do gien tốt, ông trời chiếu cố. Đương nhiên tôi cũng có thể hiểu, ông nhìn thấy con tôi lại nhớ tới diện mạo con ông mà cảm thấy thất vọng, nhưng ông cũng đừng quá thất vọng, dù sao cũng chẳng thể nào khá lên được đâu, đừng suy nghĩ là hơn.”
Lộ Hướng Đông một phen nói năng chỉ kém một chút là chưa nói thẳng: Ngươi xấu, cả nhà ngươi đều xấu, cả đời này các người cũng đừng mong biến thành xinh đẹp được.
Đây đúng là lần đầu tiên Lộ Tu Triệt được nhìn thấy dáng điệu này của Lộ Hướng Đông.
Trong trí nhớ của cậu, rất hiếm khi được ba che chở như vậy, không tính tới hai lần từng xảy ra từ khi còn rất nhỏ.
Gã nhà giàu mới nổi lập tức muốn phát hỏa, nhưng lại nghĩ đến nhà họ Lộ ở thủ đô vốn là thâm căn cố đế, chỉ có thể trước tiên chịu nhịn.
“Ai da, ai da. Ông chủ Lộ đừng có nhỏ mọn như vậy chứ. Tôi vốn quê mùa không nói, ông xem xem, ông còn thật là…”
Người phụ nữ vừa rồi có ý đồ câu dẫn Lộ Hướng Đông sau khi thấy Lộ Tu Triệt, nhớ tới cậu ta từ nhỏ không có mẹ, đáy lòng chợt có tính toán.
Tươi cười vươn tay muốn xoa đầu Lộ Tu Triệt.
“Lộ tiểu thiếu gia càng lớn càng đẹp trai, sau này lớn lên, khẳng định là một đại soái ca…”
Lộ Tu Triệt nghiêng mình né tráng, mắt lạnh nhạt đảo qua Lộ Hướng Đông: “Tôi đi trước.”
Nói xong xoay người đi luôn.
Lộ Hướng Đông vội vã hô: “Tiểu Triệt đừng đi vội như thế, con chờ một chút, ba đến ngay, để ba đưa con đến trường.”
Sau khi Lộ Tu Triệt đi ra khỏi quán rồi, Lộ Hướng Đông mới nghiêm sắc mặt nhìn nữ nhân kia.
“Cô dám đụng cái tay đó vào con trai tôi sao?”
Nữ nhân kia lập tức cảm thấy ủy khuất.
“Tổng giám đốc Lộ, anh… Anh nói gì vậy, tay tôi ô uế lắm sao, anh đừng có vũ nhục người ta như thế chứ?”
Lộ Hướng Đông cười lạnh.
“Có chút chuyện không hay ho gì chúng ta biết là được, không nên để tôi nói ra lại khiến cô mất mặt. Đừng có ý đồ với tôi, cũng đừng nghĩ ra tay với con trai tôi, bằng không, đừng trách tôi không khách khí.”
Để lại lời này, Lộ Hướng Đông nhanh chóng rời khỏi đuổi theo đứa con trai.
Nữ nhân nọ tức giận giậm chân, lôi kéo gã nhà giàu mới nổi: “Chu tổng, anh xem hắn…”
Gã nhà giàu mới nổi trên mặt run rẩy trông dữ tợn
“Hừ, không để cho lão tử chút mặt mũi nào, hắn cho rằng ta không dám động đến hắn sao. Lộ Hướng Đông, hắn cứ chờ xem, sớm muộn gì ta cũng có cơ hội thu thập hắn.”
Bên này, Lộ Hướng Đông đâu thèm để ý việc mình vừa gây thù hằn. Đuổi theo Lộ Tu Triệt vội giải thích: “Con trai, xin lỗi con. Ba cũng không ngờ lại đụng phải bọn họ. Tên mập kia hai năm trước có hợp tác làm ăn với chúng ta, nhưng mà ba đối với con người hắn luôn luộn không thích. Sau lần hợp tác đó ba cũng không có qua lại với hắn, hôm nay gặp lại đúng là ngoài ý muốn.”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Ừ, con biết rồi."
Lộ Hướng Đông thấy trên mặt cậu không có vẻ tức giận, hỏi lại: “Con không tức giận à?”
...