Chương 1212: Cậu cho tôi mượn em gái nuôi mấy ngày


...

Nhạc Thính Phong đẩy cốc coca trước mặt mình ra, nói: “Không cần so, trận này cậu thắng, tôi không thích uống cái này, tôi nhận thua.”

Lộ Tu Triệt trừng mắt, mẹ kiếp, thật không biết xấu hổ, rõ ràng ngay từ đầu cậu ta đã không định uống, vậy mà còn bắt mình uống tới đầy một bụng coca, xong cuối cùng lại nói nhận thua.

Lộ Tu Triệt cảm thấy mình bị hố rồi. cậu uống một hơi nhiều coca như thế, bụng đã trướng đến mức cảm giác cả người có thể bay lên, Nhạc Thính Phong còn chưa uống một ngụm nào.

Cậu tức tới đau cả đầu, tức giận nói: “Nhạc Thính Phong, cậu… cậu lừa tôi.”

Nhạc Thính Phong tỏ ra vô tội: “Sao lại là lừa cậu chứ, cậu quá lợi hại, tôi không so được nên tôi nhận thua thôi! Chẳng lẽ trong lúc thi đấu còn không cho nhận thua à?”

Lộ Tu Triệt có cảm giác ấm ức nói không nên lời, cậu không muốn thắng kiểu này chút nào.

Nhạc Thính Phong rất thích lừa người, không lừa cái này thì lừa cái khác.

Lộ Tu Triệt nghiến răng nghiến lợi: “Được, chính cậu nhận thua đấy. Cậu thua… đây cũng không phải là do tôi ép cậu.”

Nhạc Thính Phong gật đầu: “Đúng thế, cậu thắng, tôi thua.”

Lộ Tu Triệt hừ lạnh: “Tôi sẽ không cảm thấy đây là cậu nhường tôi.”

Nhạc Thính Phong xòe tay ra: “Tôi không nhường cậu thật mà, cậu thắng bằng thực lực của bản thân mình. Thứ Coca này dù một cốc tôi cũng không uống được.

Lộ Tu Triệt gật đầu hai cái, “Được, nếu đã vậy, tôi cũng không khách khí nữa. Cậu còn nhớ rõ chúng ta đã hứa hẹn gì trước trận đấu đúng không, ai thua thì phải đồng ý với người thắng một việc. Trận này tôi thắng, vậy cậu…”

Cậu ta còn chưa nói dứt lời, Nhạc Thính Phong cười nói: “Nhưng cậu đừng có quên, trước đó cậu đã thua tôi bao nhiêu trận, cho dù cậu có uống một trăm cốc coca, cậu cũng không thắng lại được.”

“Cậu…” Lộ Tu Triệt hoàn toàn cạn lời, ai bảo cậu lại thua nhiều như thế chứ?

Cậu thầm chửi thề, Nhạc Thính Phong sao lại đáng ghét như thế chứ, “Được rồi, nếu trận đấu hôm nay chúng ta đều thắng đều thua, vậy cậu làm cho tôi một chuyện, tôi cũng đồng ý với cậu một chuyện, thế nào?

Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Đó là cậu thấy thế, nhưng tôi thắng nhiều hơn cậu. Chiều nay hình như tôi thắng tới… sáu, bảy trận liền.”

“Này, Nhạc Thính Phong, không nên tính toán rõ ràng như thế chứ?” Lộ Tu Triệt gấp gáp.

Nhạc Thính Phong gật đầu: “Được, nếu đã vậy, trước tiên cậu nói xem tôi phải làm cho cậu chuyện gì, nếu tôi có thể thì tôi sẽ đồng ý với cậu.”

Nếu Lộ Tu Triệt bảo cậu làm một chuyện mà cậu có thể thực hiện được, hơn nữa còn không vi phạm nguyên tắc của mình, vậy cậu sẽ làm, cậu rất muốn làm bạn với Lộ Tu Triệt.

Lộ Tu Triệt đỏ mặt, hơi nhích lại gần: “Như vậy… Tôi… tôi… bình thường tôi ở nhà một mình rất buồn, rất cô đơn. Cậu… cậu… cho tôi mượn em gái mấy ngày được không. Tôi cũng muốn nếm thử cảm giác được làm anh trai.”

Nhạc Thính Phong vừa nghe, biểu tình lập tức kém hẳn, cậu hỏi lại: “Cậu chắc không?”

Lộ Tu Triệt gật đầu: “Ừ, chắc chắn, chỉ vài ngày thôi, thật đấy, yên tâm, chắc chắn là tôi sẽ nuôi em ấy thật tốt, muốn gì được nấy…”

Nhạc Thính Phong không nói gì, Lộ Tu Triệt nghĩ là cậu đang lo lắng cho em gái của mình nên vẫn luôn thủ thỉ, hứa sẽ đối xử với Thanh Ti thật tốt.

Cuối cùng, Nhạc Thính Phong đột nhiên cầm lấy cốc coca, dùng sức bóp một cái, coca ở trong bắn hết ra ngoài, cậu cười lạnh: “Tên khốn, vậy mà cậu lại dám nghĩ tới chuyện này.”

...