Chương 2771: Hy vọng [5]


...

Mặc Lộ Túc: “...”

Được rồi, điều này chứng tỏ những gì Thủy An Lạc nói là chính xác.

Hai người ăn cơm trưa, nghỉ ngơi một lúc. Tân Nhạc nói cho Thủy An Lạc biết thành phố J rất đẹp, có thời gian có thể tổ chức đi du lịch nhóm.

Lúc Mặc Lộ Túc dẫn Tân Nhạc đến nhà giáo sư Lý, vị tiến sĩ kia cũng đã ở đó.

Giáo sư đã hơn chín mươi nhưng trông vẫn phấn chấn, tỉnh táo. Sau khi chào hỏi nhau xong, vị giáo sư già kia liền bắt mạch cho Tân Nhạc.

Cả quá trình Tân Nhạc vẫn căng thẳng nhìn Mặc Lộ Túc, nhìn vị giáo sư già kia.

Tiến sĩ rót nước đặt lên bàn, còn Mặc Lộ Túc vẫn đang chờ kết quả.

Vị giáo sư kia chẩn mạch xong cũng không đòi xem báo cáo kiểm tra của Tân Nhạc mà chỉ nói: “Mạch thai không có vấn đề gì.”

Tân Nhạc và Mặc Lộ Túc nhìn nhau, “Nhưng lần trước...” Lần kiểm tra trước quả thực là có vấn đề.

“Thật ra khoa học kỹ thuật bây giờ có thể thăm dò, nhưng cũng chỉ nhìn thấy được vẻ ngoài, mạch thai của đứa bé này quả thực rất bình thường. Nhưng thân thể cô quả thực không thích hợp có thai. Tôi sẽ kê cho hai người đơn thuốc, tháng sau hai người lại tới đây một chuyến nữa, đến lúc đó tôi sẽ kiểm tra lại một lần nữa.” Giáo sư nói xong liền cúi đầu bắt đầu viết đơn thuốc, “Đừng cứ chăm chăm chú ý đến đứa bé quá, cô mới là căn bản. Đứa bé ít nhất kiên cường hơn cô, nếu không với thể chất của cô, đứa bé này đã sớm sinh non rồi.”

Tân Nhạc: “...”

Mặc Lộ Túc: “...”

Vị giáo sư kia nhanh chóng viết xong đơn thuốc, ngẩng đầu nhìn về phía Mặc Lộ Túc: “Có biết sắc thuốc không?”

“Biết ạ.” Mặc Lộ Túc gật đầu, đây là môn bắt buộc ở đại học, sao anh có thể không biết được.

Giáo sư gật đầu, giao đơn thuốc cho Mặc Lộ Túc, thậm chí ngay cả Tân Nhạc cũng không được xem.

“Có vài vị thuốc khá hiếm thấy, thành phố J không có, nhưng có lẽ có một số nơi ở thành phố A sẽ có đấy.” Ông nói, bưng cốc nước lên.

Mặc Lộ Túc nói cảm ơn rồi cất đơn thuốc đi.

“Vậy là đứa bé này không phải bỏ đúng không ạ?” Tân Nhạc như vẫn chưa chắc chắn nên hỏi lại.

Thấy giáo sư kia gật đầu, cô mới thở hắt ra một hơi, “Nhưng nó đã hấp thụ không ít thuốc an thần vào kỳ phân tách, đó đều là thành phần hóa học.”

“Trước kia cô từng dùng thuốc Bắc, trong quá trình phân tách đứa bé cũng đã hấp thụ cả thành phần thuốc Bắc nữa. Cái gọi là thuốc Bắc này chúng ta đã nghiên cứu cả nhìn năm, vẫn có rất nhiều phương diện chưa rõ ràng, điều chúng ta không biết còn nhiều lắm.” Ông nói, sau đó gọi Mặc Lộ Túc vào phòng làm việc.

Tân Nhạc và tiến sĩ đưa mắt nhìn nhau, thế này là bọn họ đang bị chê đấy à?

Tiến sĩ hơi nhún vai, đây rõ ràng là bị chê rồi, từ khi nhận được email của Mặc Lộ Túc đêm hôm qua, thầy ông đã rất kích động rồi.

Như thể đang nung nấu ý định thu Mặc Lộ Túc làm đệ tử vậy, hơn nữa rất có thể biến thành hành động.

“Bác sĩ Tân đừng lo lắng, nếu thầy tôi đã nói không sao thì chính là không sao đâu, thầy chưa khám sai bao giờ.” Vị tiến sĩ kia an ủi Tân Nhạc.

Tân Nhạc gật đầu, cô ngửi thấy căn nhà này của giáo sư tràn ngập mùi thuốc Bắc thơm thoang thoảng.

“Giáo sư Lý ở đây một mình ạ?”

“Năm ngoái vợ thầy đã qua đời rồi, con cái thầy đều đã có gia đình riêng, cho nên thầy sống một mình.” Tiến sĩ nói, tiếp tục đẩy cốc nước đến trước mặt Tân Nhạc.

Mặc Lộ Túc và giáo sư nói chuyện hết cả buổi chiều. Chờ đến khi Mặc Lộ Túc ra ngoài, Tân Nhạc đã ghé vào bàn ngủ.

“Lần sau nhất định cháu sẽ còn đến cửa quấy rầy, giáo sư không phải tiễn đâu ạ.” Mặc Lộ Túc đứng ở cửa phòng làm việc nói.

Tân Nhạc giật mình một cái, mơ mơ màng màng đứng dậy, chuyện gì xảy ra thế?

Mặc Lộ Túc nhìn bộ dạng của Tân Nhạc khẽ cười, đúng là một cô ngốc mà.

Trên đường trở về, Tân Nhạc vui vẻ chia sẻ tin tốt lành này với bạn bè, con của cô được bảo vệ rồi.

Mặc Lộ Túc nhìn dáng vẻ vui sướng của cô cũng thấy vui theo.

Tình yêu thực sự là thấy cô ấy vui mà vui theo, là thấy cô ấy vui vì mình mà vui, là khi hai hòa làm một, đây mới gọi là sắc màu mà tình yêu có.

Từ cách đối xử với Tân Nhạc cho đến chuyện vì một vẻ mặt của cô mà thấy vui vẻ, Mặc Lộ Túc biết quãng đường này anh đã trải qua được những gì, như vậy rất tốt, thật sự rất tốt.

Con đường tương lai còn dài, anh sẽ bảo vệ nụ cười của cô, bảo vệ đứa con tương lai của họ.

Bảo vệ gia đình này.

...