Chương 2212: Sự lạnh lùng kiêu ngạo của bánh bao rau [9]


...

Thủy An Lạc đi theo anh, chống hai tay lên bàn nói: “Em có thể khiến hai người đó lục đục với nhau, hơn nữa còn với thời gian nhanh nhất, điểm chung duy nhất giữa bọn họ chính là em.”

Sở Ninh Dực ngẩng đầu, nhìn ánh mắt đầy kích động của Thủy An Lạc.

“Thủy An Lạc, dạo này em rảnh rỗi quá nên ngứa da đúng không?” Anh gõ bàn một cái, “Em phối hợp với Phong Tứ là được rồi, những chuyện khác không cần em can thiệp.”

“Sở Ninh Dực anh như thế là không được!” Thủy An Lạc phản bác, “Anh không thể chỉ vì quan hệ giữa em và anh mà không dùng kế hay lại muốn đi đường vòng như thế.”

Sở Ninh Dực ôi chao một tiếng, “Anh và em có quan hệ như thế nào?”

Đáng ăn đòn nhất không ai ngoài Sở Ninh Dực, mà thèm bị đập nhất không ai ngoài người trước mặt này.

Thủy An Lạc nghiến răng nghiến lợi nhìn Sở Ninh Dực, “Cho anh hai sự lựa chọn, một, em tự mình ra tay, làm gì thì anh đừng can thiệp, hai, anh lên kế hoạch, em ra tay.”

Bàn tay đang gõ lên mặt bàn của Sở Ninh Dực cũng dừng lại, từ từ lại gần Thủy An Lạc, trán gần như áp lên trán cô: “Ba, lăn đi ngủ đi.”

“Sở Ninh Dực.” Thủy An Lạc kêu lên.

“Anh có cách để bọn họ tự cắn xé nhau, nếu em chưa muốn ngủ, anh cũng có thể làm chuyện gì đó giúp em buồn ngủ.” Sở Ninh Dực mỉm cười nói.

“Tạm biệt.” Thủy An Lạc nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Sở Ninh Dực cười xùy một tiếng, con quỷ nhỏ nhát gan này, chỉ mới nói một câu thôi đã sợ đến thế rồi.

Những ngày tiếp theo, thím Vu tất bật chuẩn bị chuyện chuyển nhà. Sở Ninh Dực và An Phong Dương đi bố trí tia tử ngoại, chỉnh trang một chút là có thể dọn qua.

Triệu Uyển Uyển cũng đã xuất viện, tuy còn chưa khỏi hoàn toàn nhưng kịch bản phim thần tượng cũng không đòi hỏi nhiều cho nên Triệu Uyển Uyển vẫn có thể đảm nhận được.

Mấy ngày bình lặng trôi qua khiến Thủy An Lạc có chút không thích ứng được. Sở Ninh Dực sửa đổi lại hợp đồng với Cố Minh Hạo, cố ý nói cho hắn biết, chỉ là bởi vì anh không muốn cãi nhau với Thủy An Lạc nên mới làm thế thôi.

Mà trong lúc sửa lại hợp đồng, Cố Minh Hạo đã nhanh chóng chọn ba diễn viên phụ gia nhập đoàn làm phim. Ba người này vừa hay lại là ba người có khả năng làm đối thủ diễn của Phong Phong.

Tập kịch bản cuối cùng là vài năm sau, nam nữ chính ôm con gái mình xuất hiện. Bởi vì Tiểu Sư Niệm đã từng diễn con gái bọn họ, cho nên diễn viên nhí vẫn chọn Tiểu Sư Niệm, truyền thông truyền tin, một nhà ba người lại nối lại tiền duyên.

Đạo diễn vốn nhìn trúng con gái của Phong Phong, bởi vì Tiểu Bất Điểm thực sự quá đáng yêu, khiến người ta mới nhìn đã muốn ôm về nhà giấu đi. Đáng tiếc Phong Phong không đồng ý, Tiểu Bất Điểm cũng không có hứng thú.

May mà, Tiểu Sư Niệm cũng là một đứa bé đáng yêu, quan trọng là có khả năng diễn xuất.

Bộ phim thần tượng tạm lấy tên là Trúc Mã này bị Sở Ninh Dực biến thành phim theo mùa, có nghĩa là, bộ phim này sẽ vừa chiếu vừa quay, gây thành ảnh hưởng rất lớn đối với việc chế tác hậu kỳ.

Tuy nhiên không thể không nói, quyết định này của Sở Ninh Dực là sáng suốt, bộ Vương Phi sẽ lên sóng vào dịp Nguyên Đán, ngay sau đó lại có một bộ phim thần tượng dài hơi như Trúc Mã, hơn nữa nam nữ chính của hai tác phẩm đều không thay đổi, ngay cả diễn viên nhí cũng là cùng một người, chuyện này rất có sức hút đối với khán giả.

Cố Minh Hạo phần lớn thời gian đều ở lại đoàn làm phim. Thủy An Lạc thấy hơi nhàm chán, dạo này hình như chẳng có chuyện gì xảy ra, hơn nữa chân của Sở Ninh Dực cũng đã lành hẳn.

Cho nên, Thủy An Lạc đang buồn chán lại muốn đi làm.

“Đi làm?” Sở Ninh Dực ngẩng đầu lên khỏi tập tài liệu, nhìn cô gái trước mặt mình, “Sao tự dưng lại nghĩ đến chuyện đi làm?”

...