...
” Ừ, Tri Hạ vẫn còn ở chỗ của tiểu Lệ, tôi phải qua đó, Tư Mộ Hàn phải nhờ cậu trông coi rồi, có chuyện gì gọi cho tôi. ”
Tư Hạ và Tư Mộ Hàn đều cần có người trông coi.
Bây giờ Tư Mộ Hàn giống như một trái bom không biết khi nào mới nổ, vì thế Tư Hạ không thể ở nhà được.
Thời Dũngđi theo phía sau cô: “Vậy để tôi sai người đưa cô về nhà ”
Nguyễn Tri Hạ đáp: ” Không cần, tôi tự lái xe đến đây.”
Nguyễn Tri Hạ đi rồi, Thời Dũng đi tới phòng làm việc của Tư Mộ Hàn.
Thời Dũng nhìn quanh tình hình trong phòng làm việc, yên lặng dựng ghế lên đẩy tới phía sau Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn ngồi xuống sắc mặt xanh đen.
Ngữ khí của anh có phần u ám:” Nguyễn Tri Hạ đó là do cậu gọi tới sao?”
Thời Dũng trong lòng hồi hộp, mặt hơi biến sắc:” Vâng”
Tư Mộ Hàn ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắc sắc bén:” Tôi mặc kệ trước đây tôi và cô ấy có mối quan hệ gì, sau này, không có lệnh của tôi, không cho phép cậu kêu người phụ nữ đó tới nhà tôi.”
Thời Dũng há hốc mồm, định nói lại thôi, đáp:” Vâng, tôi hiểu rồi.”
Tuy là không biết trước đó Nguyễn Tri Hạ đã làm gì Tư Mộ Hàn, nhưng nhìn bộ dáng tức giận của Tư Mộ Hàn lúc này tốt nhất là nên thuận theo.
Tính khí của Tư Mộ Hàn anh là người biết rất rõ.
Tư Mộ Hàn nghe vậy vẻ mặt không đổi nói: Đi ra đi.”
Thời Dũng xoay người đi ra, lúc đóng cửa nhìn thấy Tư Mộ Hàn lấy đũa đang ăn mỳ.
Động tác đóng của của Thời Dũng hơi dừng lại một chút.
Vừa nãy còn nói không có sựu cho phép của anh, sau này không được cho Nguyễn Tri Hạ tới đây sao?”
Nói kiên quyết như thế, bây giờ lại đang ăn mỳ do Nguyễn Tri Hạ nấu?
Vậy, anh có cần phải gọi Nguyễn Tri Hạ tới nữa không?
Lúc Nguyễn Tri Hạ lái xe về nhà Thẩm Lệ, Thảm Lương và Tư Hạ còn đang hăng hái xem hoạt hình.
Bây giờ đã là 11 giờ hơn rồi mà hai người họ vẫn còn ngồi xem cười ha ha, xem ra vẫn còn tỉnh táo.
Thẩm Lệ nghe thấy tiếng mở cửa, quay lại nhìn theo hướng Nguyễn Tri Hạ: ” Tri Hạ, cậu về rồi à.”
“Vẫn đang xem TV à.” Nguyễn Tri Hạ bước tới và ngồi xuống bên cạnh Tri Hạ.
Tri Hạ quay đầu lại nhìn cô, cực kì miễn cưỡng nói: “Mẹ.”
Rồi quay sang xem phim hoạt hình.
Nguyễn Tri Hạ dở khóc dở cười, cô ấy còn không có sức hấp dẫn bằng phim hoạt hình.
Thẩm Lệ đi vòng ra phía sau Tri Hạ, ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Tri Hạ nói khẽ: “Tri Hạ đặc biệt dễ dỗ.”
“Vất vả rồi,” Nguyễn Tri Hạ nói.
Thẩm Lương thuận tiện hỏi một câu:” Ông chủ sao rồi?”
Ngay cả khi bị mất trí nhớ thì cũng là cậu chủ Tư, người có tính khí thất thường.” Nguyễn Tri Hạ bất lực khi nhớ lại những gì Tư Mộ Hàn đã làm trước đây.
Nguyễn Tri Hạ nói vài câu với Thẩm Lệ xong liền đưa Tư Hạ đi ngủ.
Đã quá muộn rồi, Tri Hạ thoạt nhìn có vẻ tỉnh táo nhưng thực chất con bé đã buồn ngủ rồi, chỏ là cố để xem phim hoạt hình.
Tri Hạ ngủ rất nhanh.
...