Chương 536


...

Lúc trước khi ở nhà cổ, cô cảm thấy mình có thể ép Tư Mộ Hàn nói ra sự thật.

Kết quả cái tên xấu xa Tư Mộ Hàn này lại trực tiếp đánh cô bất tỉnh.

Này rất phù hợp với phong cách hành động của Tư Mộ Hàn.

Đồng thời điều này cũng khiến Nguyễn Tri Hạ càng khẳng định hơn rằng chắc chắn là Tư Mộ Hàn có chuyện đang giấu cô, cô cũng không phải đang nghi ngờ anh.

Câu chửi vừa rồi mà Nguyễn Tri Hạ nói rất nhỏ, thím Hồ không nghe quá rõ nên không nhịn được hỏi một câu: “Mợ chủ, cô nói gì?”

Nguyễn Tri Hạ vội vã lắc đầu phủ nhận: “Không có gì, tôi có hơi đói bụng, thím Hồ có nấu gì không?”

“Có đấy, mợ chủ muốn ăn gì, tôi cũng có thể…”

Thím Hồ thương yêu Tư Mộ Hàn, sau khi Nguyễn Tri Hạ mang thai thì bà ấy cũng dốc hết tâm tư nấu đủ loại món ngon cho Nguyễn Tri Hạ ăn. Bà ấy vừa nghe Nguyễn Tri Hạ nói đói bụng thì lập tức bị dời sự chú ý.

Thím Hồ đi xuống lầu nấu ăn, Nguyễn Tri Hạ đứng dậy mặc áo khoác vào.

Vừa nhìn thoáng qua đã thấy điện thoại đặt trên đầu giường.

Cô đi tới cầm lấy điện thoại, đó là cái mà cô đã dùng trước đây.

Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, cô biết ngay là do Tư Mộ Hàn lấy đi.

Cuối cùng tại sao phải lấy đi thì cô không biết được.

Cô vào phòng tắm rửa mặt rồi mới ra khỏi phòng ngủ và đi xuống lầu. Nhìn vào cách bố trí phòng quen thuộc, Nguyễn Tri Hạ hơi ngơ ngẩn.

Cô và Tư Mộ Hàn cũng mới về nhà cổ ba bốn ngày, lần thứ hai trở về cô lại cảm thấy giống như đã trôi qua mấy thế kỷ.

Thím Hồ nấu nhiều món, rau xào canh bánh ngọt gì đó đều nấu một chút cho Nguyễn Tri Hạ.

Sau khi Nguyễn Tri Hạ ăn xong thì lấy điện thoại chuẩn bị gọi điện cho Tư Mộ Hàn. . Đọc truyện hay, truy cập ngay [ T RÙMtruуện.mE ]

Cô muốn đi gặp ông nội.

Cô rất lo lắng về tình hình của ông nội.

Cô nghĩ ngợi một hồi lại hơi chần chừ.

Bây giờ thái độ của Tư Mộ Hàn đối với cô kỳ lạ lắm, cô chủ động gọi điện nói với anh ấy là muốn đi thăm ông nội, anh ấy chắc chắn sẽ không cho cô đi.

Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại vừa nghĩ vừa đi đã đi tới phòng khách.

Bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng động lớn.

Ngay sau đó có người gọi tên cô.

“Nguyễn Tri Hạ, tôi biết cô ở bên trong!”

Giọng nói này không xa lạ gì, đó là Hạ Hương Thảo.

Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại đi ra ngoài thì thấy Hạ Hương Thảo và Tiêu Thanh Hà bị vệ sĩ chặn ngoài cửa, theo sau là Hạ Thời Yến.

Hạ Hương Thảo vừa thấy Nguyễn Tri Hạ bèn nở nụ cười xem kịch vui: “Đã lâu không gặp, trông cô gầy hơn rất nhiều đó.”

Nguyễn Tri Hạ nhíu mày nói hùa theo: “Vậy ư? Trông cô mập hơn rất nhiều.”

Tiêu Thanh Hà cũng lên tiếng ngay lúc này: “Tri Hạ, chúng ta vào trong nói chuyện đi.”

Vệ sĩ và người giúp việc trong biệt thự rất nhiều, cho dù Hạ Hương Thảo hận cô thấu xương thì cũng không thể làm gì được.

Nguyễn Tri Hạ nhấc tay lên một cái, ra hiệu cho vệ sĩ để ba người họ đi vào.

Nguyễn Tri Hạ vào phòng khách rồi ngồi xuống ghế sofa, ba người Tiêu Thanh Hà ngồi ở phía bên kia.

Ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ quét qua từng người họ rồi quay đầu nhìn về phía thím Hồ: “Thím Hồ, châm trà.”

...