Chương 2873


...

Cố Tri Dân cảm giác một đấm của mình là đấm lên trên bông, là loại cảm giác không thể đánh tiếp mà cũng không thể thu trở lại, khiến cho anh cực kỳ nóng nảy.

Nhưng cuối cùng anh cũng chỉ nói một chữ: “Được.”

Vừa mới nói xong thì Thẩm Lệ liền cúp điện thoại.

Cố Tri Dân nhìn cuộc gọi bị cúp, cơn giận dữ chỉ cọ một chút liền bốc lên.

Nhưng mà lại không có chỗ nào bùng phát, chỉ có thể vò tóc của mình lung tung lên.



Thẩm Lệ nói là phải xem xét kịch bản, gần đây không trở về nhà thì thật sự không trở về nhà nữa.

Cố Tri Dân lại đi sớm về trễ, Thẩm Lệ ngủ sớm dậy sớm, thời gian của hai người chênh lệch rất rõ ràng, đã nhiều ngày rồi Cố Tri Dân vẫn không gặp được Thẩm Lệ.

Có nhiều lần anh muốn trực tiếp đi tìm Thẩm Lệ.

Sau khi ở cùng với nhau, gần như là chưa có khoảng thời gian nào không gặp Thẩm Lệ lâu như vậy, anh rất nhớ cô.

Nhưng mà nghĩ đến giọng điệu lạnh lùng của Thẩm Lệ, anh muốn để Thẩm Lệ chủ động đến tìm anh.

Tiếp tục nhịn mấy ngày, rốt cuộc một tuần lễ trôi qua.

Cuối cùng Cố Tri Dân không chịu đựng nổi nữa, nhận mệnh lái xe đi tìm Thẩm Lệ.

Mặc dù là Cố Tri Dân đã chịu đựng một tuần không đi tìm Thẩm Lệ, nhưng mà anh lại biết chính xác nơi Thẩm Lệ đang sống và nơi mà cô tập kịch bản.

Sau khi quyết định phải đi tìm Thẩm Lệ căn bản cũng không cần phải điều tra dư thừa gì, trực tiếp đi đến đó là được rồi.

Lúc anh đến hiện trường, Thẩm Lệ đúng lúc đang được nghỉ ngơi, đang nói chuyện phiếm với người ở bên cạnh.

Nói chuyện phiếm với người khác thì cũng không có gì, nhưng mà người mà cô nói chuyện, Cố Tri Dân vừa nhìn thấy thì liền phát giận.

Chính là người mà trước đó Thẩm Lệ muốn công khai, Tần Ngữ Minh.

Sau khi Cố Tri Dân đến thì cũng không để người ta thông báo với người ở bên trong, cứ nói là đi ngang qua, thuận tiện muốn vào xem thử.

Ai ngờ vừa mới đi vào thì lại nhìn thấy cảnh tượng này.

Thẩm Lệ với Tần Ngữ Minh nói chuyện với nhau thì cũng coi như xong đi, vậy mà lại là loại vừa nói chuyện vừa cười.

Cố Tri Dân cẩn thận suy nghĩ lại một chút, anh nghĩ không ra được lần gần nhất mà Thẩm Lệ cười với anh là khi nào.

Càng nghĩ càng giận.

Bộ phim này cũng chỉ là tập luyện, trong khán phòng không có ai, Cố Tri Dân kéo ghế ở hàng sau ra ngồi xuống, anh cố ý dùng sức lực rất lớn, chân ghế ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai, khiến cho những người ở hàng ghế trước kinh ngạc quay đầu lại nhìn anh.

Tập kịch bản đều là những người trong ngành giải trí, cũng đều nhận ra Cố Tri Dân, trên mặt ai cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

Thẩm Lệ cũng quay đầu nhìn lại, lúc nhìn thấy Cố Tri Dân, trong mắt của cô cũng lộ ra vẻ kinh ngạc trong ngắn ngủi.

“Đi ngang qua nên tiện đường ghé xem, mọi người cũng đừng để ý đến tôi.”

...