...
Thái độ lạnh như băng này của Mạc Đình Kiên khiến cho Tô Miên hoàn toàn bùng nổ.
Tô Miên cuối cùng cũng không nhịn được, lớn tiếng nói: “Không lẽ anh không thấy em đang rất bực ư?”
Mạc Đình Kiên ở đầu dây bên kia im lặng một hồi, mới lên tiếng hỏi một câu: “Sao vậy?”
“Còn không phải là Nguyễn Tri Hạ kia, khắp nơi kiếm chuyện với em, còn cấu kết với Tần Thủy San cùng nhau ức hiếp em!” Theo Tô Miên thấy, Tần Thủy San và Nguyễn Tri Hạ chính là cá mè một lứa, Tần Thủy San nói mấy lời kia, nhất định là theo ý Nguyễn Tri Hạ.
Thật ra cô ta không biết, Nguyễn Tri Hạ căn bản không để ý đến cô ta.
“Vậy sao?” Giọng Mạc Đình Kiên vẫn không lạnh không nóng, nghe có vẻ không quan tâm đến cô ta chút nào.
Đúng lúc Tô Miên muốn chất vấn Mạc Đình Kiên, Mạc Đình Kiên cuối cùng cũng mở miệng nói một câu: “Chờ tôi hết bận những chuyện này, sẽ đến đoàn phim thăm cô.”
Tô Miên nghe vậy, vẻ tức giận trong mắt biến mất hoàn toàn, ấm giọng nói: “Được.”
Mạc Đình Kiên nói: “Vậy tôi làm việc tiếp.”
Chút khó chịu trong lòng Tô Miên, nhờ lời Mạc Đình Kiên nói mấy ngày nữa sẽ đến đoàn phim gặp cô mà tiêu tan không ít.
Chuyện lúc trước ở nhà hàng, đã khiến Tô Miên cảm thấy Mạc Đình Kiên thật sự hoàn toàn không có tình cảm với Nguyễn Tri Hạ.
Dù sao thì Mạc Đình Kiên đã ở bên cô ta rồi, sao còn có thể thương nhớ loại phụ nữ không lên nổi mặt bàn như Nguyễn Tri Hạ.
Có điều có một việc khiến cô ta hơi bất an, cô ta đã ba mươi tuổi, đương nhiên cũng hiểu chuyện nam nữ.
Nhưng từ sau khi ở bên Mạc Đình Kiên, anh chưa từng chạm cô ta.
Đừng nói là lên giường, ngay cả ôm hôn cũng không có.
Rất nhiều lần, cô ta muốn nhân lúc Mạc Đình Kiên không để ý mà thân mật anh, anh lại có vẻ như vô cùng kháng cự, khéo léo tránh đi.
Lần nào Mạc Đình Kiên cũng nói: “Từ từ rồi cũng đến lúc thôi.”
Nhưng bọn họ cũng không còn là thiếu nam thiếu nữ nữa, từ từ là ý gì?
Nếu không phải Mạc Đình Kiên vẫn luôn dung túng cô ta, hơn nữa còn không thèm để ý Nguyễn Tri Hạ, cô ta sẽ khi ngờ Mạc Đình Kiên có thật sự yêu cô ta hay không.
Mà ngay cả lần này, chuyện Mạc Đình Kiên đầu tư cho “Mất Thành 2”, cũng là do Tô Miên nói.
Chuyện đầu tư này hoàn toàn không có ích gì với Tư thị, lợi nhuận cũng không có bao nhiêu tiền, vốn Mạc Đình Kiên từ chối, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý với cô ta.
Dù nói sao đi nữa, chỉ cần Mạc Đình Kiên yêu cô ta là được.
Sau khi một người đàn ông bị tình yêu làm mê muội đầu óc, cũng không tỉnh táo hơn phụ nữ bao nhiêu cả.
Tô Miên thầm hạ quyết tâm, chờ lúc Mạc Đình Kiên đến đoàn phim thăm cô ta, cô ta nhất định phải nắm lấy Mạc Đình Kiên.
…
Bên kia, lúc Thời Dũng đẩy cửa bước vào văn phòng của Mạc Đình Kiên, vừa nhìn thấy vẻ mặt không kiên nhẫn nghe của anh.
Từ nội dung cuộc gọi có thể nhận ra, Mạc Đình Kiên đang nghe điện thoại của Tô Miên.
Thời Dũng liền nhớ lúc trước Nguyễn Tri Hạ hỏi mình, Mạc Đình Kiên và Tô Miên ở bên nhau có vui không.
Lúc trước, anh ta thậm chí còn chưa thấy Mạc Đình Kiên nhận điện thoại của Tô Miên, chứ đừng nói thấy cuộc hẹn hò của bọn họ ra sao.
Như giờ phút này, Mạc Đình Kiên đang ngồi trước mặt anh ta, đang nghe điện thoại của Tô Miên, sắc mặt lạnh lẽo như một đêm rét buốt, từ trong ra ngoài đều khiến người ta cảm thấy lạnh như băng, không chút ấm áp.
Trước đây lúc Mạc Đình Kiên nghe điện thoại của Nguyễn Tri Hạ, cho dù là tức giận hay không cảm xúc, thì trong mắt vẫn có độ ấm.
Vốn sau khi Thời Dũng đưa tài liệu xong là có thể đi ra.
...