...
Lúc đi ngang qua Thời Dũng, Tư Mộ Hàn chỉ đơn giản nói: “Đi thôi.”
“Cậu chủ muốn đi đâu?” Thời Dũng đi theo sát.
“Đi Kim Hải ăn cơm.”
Thời Dũng chỉ có thể lái xe đưa Tư Mộ Hàn tới Kim Hải.
Anh tưởng đưa Tư Mộ Hàn tới Kim Hải thì có thể về nhà rồi, nhưng mà, lúc anh giúp Tư Mộ Hàn mở cửa xe, Tư Mộ Hàn giống như lơ đãng nói một câu: “Cùng nhau ăn cơm.”
“Cậu chủ…….” Thời Dũng muốn từ chối, nhưng Tư Mộ Hàn đã vào Kim Hải, ánh đèn chiếu xuống bóng lưng cao ngất tạo ra cảm giác ảm đạm.
Anh không muốn ăn cơm với Tư Mộ Hàn chút nào, anh muốn về nhà với vợ con.
Lớn tuổi rồi, yêu gia đình.
Nhưng Tư Mộ Hàn đã ra lệnh, anh có thể làm sao nữa?
Đương nhiên là miễn cưỡng đi vào.
Tư Mộ Hàn hôm nay vô cùng xa xỉ, gọi một bàn thức ăn lớn.
Tư Mộ Hàn vốn dĩ đang gắp thức ăn, nghe thấy lời Thời Dũng, động tác gắp thức ăn của anh chợt ngừng lại.
Anh thu tay, đặt đũa lên trên bàn, ánh mắt như ngọn đuốc nhìn Thời Dũng.
“Tôi chỉ thuận miệng hỏi, cậu chủ nếu như muốn nói, tôi có thể giúp anh phân tích một chút.”
Lời này của Thời Dũng rất thật lòng, anh hiểu Tư Mộ Hàn cũng hiểu Nguyễn Tri Hạ, hai người cãi nhau, hơn nửa nguyên nhân là do Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn không lập tức trả lời anh ấy, Thời Dũng hơi cúi đầu, đợi anh nói chuyện.
Hồi lâu, giọng nói trầm thấp của Tư Mộ Hàn mới từ từ vang lên: “Cậu cảm thấy Lưu Chiến Hằng có phải đang có chủ ý với Nguyễn Tri Hạ?”
“Ngài Lưu lai lịch không rõ, chắc chắn có mục đích khác với mợ chủ.” Điểm này không thể nghi ngờ.
“Ngay cả cậu cũng biết Lưu Chiến Hằng có mưu đồ gây rối với Nguyễn Tri Hạ, Nguyễn Tri Hạ lại còn nói giữa cô ấy và Lưu Chiến Hằng không có gì cả!” Tư Mộ Hàn nói xong, còn cười lạnh một tiếng.
Thời Dũng nghe Tư Mộ Hàn nói, khẽ cau mày: “Cậu chủ, tôi cho rằng, ngài Lưu có ý đố với mợ chủ, không nhất định là tình cảm nam nữ, cũng có thể là mục đích khác.”
Tật xấu này của cậu chủ vẫn không sửa được, luôn cho rằng tất cả đàn ông đến gần Nguyễn Tri Hạ, đều là có tình cảm nam nữ với Nguyễn Tri Hạ.
Không có cảm giác an toàn, nghi ngờ, hoang tưởng.
Những vấn đề này, từ rất sớm, anh ở bên cạnh Tư Mộ Hàn đã nhận ra rồi.
Có điều, đó là lúc Tư Mộ Hàn hai mươi tuổi.
Lúc anh vừa mới làm việc dưới trướng Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn thật ra cũng không tín nhiệm anh.
Sau này thời gian lâu dần, Tư Mộ Hàn cũng trưởng thành, càng trở nên gò bó hơn, trong công việc, căn bản không có những lúc vô cớ gây sự như thế này.
Nhưng những tật xấu này của anh, lại dùng trên người Nguyễn Tri Hạ.
Nói cho cùng, vẫn là liên quan đến những chuyện trải qua thời niên thiếu của Tư Mộ Hàn.
...