...
Đối với sự uy hiếp của ông cụ, Nguyễn Tri Hạ cũng không thấy chán ghét mà cô còn cười nói: “Ông nội, người với người phải có qua có lại mới được. Giữa cháu và Tư Mộ Hàn hay giữa ông và Tư Mộ Hàn cũng vậy.”
Ông cụ Tư đối xử tốt với Tư Mộ Hàn nên Tư Mộ Hàn sẽ nghe lời ông.
Tư Mộ Hàn đối tốt với cô nên cô sẽ không có tâm tư khác.
Ông cụ Tư nghe vậy thì hơi sững sờ, sau đó ông cười to:“Con bé này còn biết hù doạ người khác cơ đấy! Thôi được rồi, cháu mau đi đi, đừng để tiểu tử thối đó chờ lâu. Nếu không lúc sau nó lại nóng nảy với ông.”
“Vậy cháu đi trước, hôm khác sẽ đến thăm ông.”
Nguyễn Tri Hạ đi ra ngoài nhưng cô không hề nhìn thấy bóng dáng của Tư Mộ Hàn.
Đi tới ngoài cửa thì cô nhìn thấy Tư Mộ Hàn đang đứng nói chuyện với Tư Ân Nhã.
Phải nói rằng gen của nhà họ Tư thật sự quá tốt, gương mặt của Tư Ân Nhã rất tinh xảo còn Tư Mộ Hàn lại chính là đàn ông cực phẩm. Hai người đứng chung thật sự rất vừa mắt.
Nguyễn Tri Hạ định chờ hai người nói xong rồi mới đi qua, nhưng dường như Tư Mộ Hàn có một con mắt sau gáy nên anh đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô.
Nguyễn Tri Hạ chỉ đành đi tới.
Tư Ân Nhã cũng nhìn theo, khi cô ta nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ thì hơi cau mày, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc:“Cô ta…”
Tư Mộ Hàn không muốn giới thiệu Nguyễn Tri Hạ với Tư Ân Nhã nên trực tiếp ôm qua vai cô rồi cùng đi ra ngoài:“Chúng ta đi thôi.”
Tư Ân Nhã theo bản năng gọi anh lại:“Anh ba.”
Trong số những người trẻ tuổi cùng thế hệ ở nhà họ Tư thì Trần Tuấn Tú là người anh cả, tiếp đến là chị gái sinh đôi của Tư Mộ Hàn, thế nên Tư Mộ Hàn là người đứng thứ ba.
Người trong nhà mà nhỏ tuổi hơn Tư Mộ Hàn thì cũng gọi anh là anh ba.
Tư Mộ Hàn cũng không quay đầu lại mà tiếp tục bước đi, thế nhưng Nguyễn Tri Hạ lại quay đầu rồi như cười như không nhìn Tư Ân Nhã.
Tư Ân Nhã nhớ tới câu nói mà cô ta đã từng nói với Nguyễn Tri Hạ rồi lập tức đỏ mặt.
Ngày bé, cô ta và Tư Mộ Hàn khá thân với nhau. Sau đó mẹ của Tư Mộ Hàn xảy ra chuyện nên anh đã rời nhà cổ, quan hệ giữa hai người họ cũng trở nên lạnh nhạt. Sau đó nữa thì cô ta nghe tin Tư Mộ Hàn bị huỷ dung rồi cơ thể có vấn đề nên cũng không liên lạc với anh nữa.
Ngay cả khi cô ta làm MC ở đài truyền hình thì cũng không nói mình là người nhà họ Tư, cô ta sợ người khác biết rồi lại tìm cô ta để hỏi chuyện của Tư Mộ Hàn thì mất mặt lắm.
Nhưng mấy ngày trước, khi dung mạo thật sự của Tư Mộ Hàn bị lộ ra ánh sáng thì tâm tư của cô ta lập tức thay đổi, cô ta đang nghĩ nên tìm thời gian để gặp mặt Tư Mộ Hàn.
Dù sao thì Tư Mộ Hàn là người thừa kế chính thống duy nhất của Tư Thị nên mọi chuyện của nhà họ Tư sau này đều do anh tiếp quản, mấy anh chị em dòng bên như bọn họ đều phải nhờ vào anh.
Chỉ tiếc cô ta còn chưa kịp làm gì thì nghe tin Tư Mộ Hàn dẫn vợ mới về nhà cổ, vì thế mà cô ta cố ý trở về để vô tình gặp được anh.
Nhưng cô ta thật sự không ngờ được rằng người phụ nữ mà cô ta tưởng do anh em họ nào đó đưa về qua đêm ở nhà lại là vợ mới của Tư Mộ Hàn!
Không biết là người phụ nữ đó có khua môi múa mép gì trước mặt anh không nữa.
Tư Ân Nhã cảm thấy rằng cô ta cần phải tìm cơ hội gặp Tư Mộ Hàn để tranh thủ tình cảm liên lạc với anh.
...
Trong xe, Nguyễn Tri Hạ co quắp ngồi ở hàng ghế sau, cô tựa lưng vào ghế, hai mắt nhìn lên nóc xe.
Tư Mộ Hàn đưa tay sờ đầu cô:“Mệt sao?”
“Một chút.”
Thật ra không phải chỉ là một chút, mà cô cảm thấy rất mệt mỏi.
Tuy Tư Mộ Hàn không để cho cô phải có gánh nặng trong lòng, anh chỉ cần cô là chính mình là được. Nhưng sao cô có thể không có gánh nặng trong lòng đây chứ?
...