...
Cô đứng dậy đẩy ghế ra đi về phòng.
Tư Mộ Hàn vẫn đứng đó, nhìn theo hướng Nguyễn Tri Hạ đi về phía phòng ngủ, ánh mắt dừng lại đó hai giây rồi thu lại tầm nhìn, ngồi xuống chiếc ghế mà cô vừa ngồi.
Anh quay đầu nhìn căn phòng một lượt sau đó lại cúi đầu xuống, không biết đang nghĩ gì.
…
Nguyễn Tri Hạ quay lại phòng vẫn luôn chú ý động tĩnh bên ngoài, cho đến khi ngoài đó vọng lại tiếng Tư Nguyễn cô mới đi ra.
Tư Nguyễn vừa thấy cô liền gọi một tiếng: “Mẹ!”
Tư Nguyễn vừa mới ngủ dậy không lâu vẫn chưa có tinh thần, cả người nhìn có vẻ uể oải.
Nguyễn Tri Hạ xoa đầu cô bé, đưa cô vào phòng tắm rửa mặt.
Bây giờ đã là chập tối, có thể bắt đầu chuẩn bị bữa tối rồi.
Nguyễn Tri Hạ bảo Tư Nguyễn tự chơi ở phòng khách còn mình thì xoay người vào phòng bếp.
Chỉ là, cô vừa bước chân vào bếp, Tư Mộ Hàn đã lập tức theo sau.
Nguyễn Tri Hạ hơi nhíu mày: “Anh vào đây làm gì?”
“Có gì cần anh giúp không?” Mặt Tư Mộ Hàn thản nhiên, dáng vẻ nghiêm trang như thật sự muốn đến giúp.
“Không cần.” Nguyễn Tri Hạ lạnh lùng đáp một tiếng rồi không nhìn anh nữa.
Tư Mộ Hàn đi đến bên cạnh cô, một tay chống lên thành bếp, hơi nghiêng đầu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô: “Bữa cơm tất niên là mọi người cùng nhau ăn, đương nhiên anh cũng phải góp một phần sức lực, nếu không lại có người nói…”
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên ngẩng đầu, cắt ngang lời anh: “Anh đi rửa đĩa đi.”
Tư Mộ Hàn rõ ràng là đang bới lông tìm vết, còn nói quang minh chính đại như vậy.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy, Tư Mộ Hàn vẫn vì câu nói trước kia của cô, cô không phải người làm của anh nên luôn nghĩ cách bới lông tìm vết.
Tư Mộ Hàn chính là người nhỏ mọn như vậy đó.
Nhưng sau khi Tư Mộ Hàn nghe cô nói xong thì không nói gì nữa, thật sự ngoan ngoãn đi rửa đĩa.
Nguyễn Tri Hạ vừa ướp cá vừa quan sát Tư Mộ Hàn, phát hiện anh thật sự nghiêm túc rửa đĩa.
Nguyễn Tri Hạ thở phào một hơi, cảm thấy bản thân đã nghĩ quá nhiều.
Tư Mộ Hàn có lẽ thật sự chỉ vì Tư Nguyễn nên mới đến chỗ cô ăn cơm tất niên mà thôi…
Sau đó hai người cũng không nói gì với nhau nữa.
Lúc Nguyễn Tri Hạ nấu cơm, Tư Mộ Hàn ở bên cạnh đưa đĩa, cô nói muốn thứ gì thì anh đưa cho cô thứ đó.
Hai người phối hợp rất ăn ý, không hề xảy ra chút sai sót nào.
Giống như đôi vợ chồng nhỏ bình thường.
Ý nghĩ này chỉ đột nhiên hiện lên trong đầu Nguyễn Tri Hạ, rất nhanh đã biến mất không còn.
Cho đến ngày hôm nay, trong lòng cô dù có nhiều ý niệm hơn nữa thì cũng đã sớm bị hiện thực trước mặt dập tắt một chút cũng không còn thừa.
Bữa cơm tất niên rất phong phú, bày ra đầy một bàn lớn.
Nguyễn Tri Hạ còn vô cùng hào hứng mà chụp lại bàn ăn rồi đăng lên Facebook.
Trước đó Tần Thủy San đã nói với cô, bảo cô có thể kinh doanh Facebook của mình một chút để kéo gần khoảng cách với người hâm mộ.
Sau khi ‘Mất thành’ của Nguyễn Tri Hạ được phát sóng đã thu hút một lượng người hâm mộ lớn, lượng antifan và fan chân ái đã đều nhau.
Được người khen, cũng bị người chê.
Nguyễn Tri Hạ vừa đăng lên Facebook đã có người bình luận.
ID người này rất bình thường, là “Yêu Chi”, bình luận cũng chỉ đơn giản bốn chữ: “Giao thừa vui vẻ.”
...