...
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có thể vì mình đang mang thai nên gần đây thường hay suy nghĩ linh tinh.
Cô ngẩng đầu, phát hiện Thời Dũng đang cúi đầu nhìn điện thoại.
Nguyễn Tri Hạ lặng lẽ dịch tới gần, phát hiện Thời Dũng đang nhìn một tấm ảnh, trên đó là một người phụ nữ và đứa trẻ.
Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc hỏi: “Thời Dũng, anh kết hôn rồi sao?”
Thời Dũng đột nhiên che màn hình điện thoại: “Vâng.”
“Con trai anh thật đáng yêu, cậu bé mấy tuổi rồi?” Nguyễn Tri Hạ hoàn toàn không biết gì về tình cảnh của anh ta, cô hỏi vậy cũng chỉ đơn thuần vì thấy con trai anh ta đáng yêu mà thôi.
Nghe nhắc tới con trai, trong mắt Thời Dũng đầy ý cười: “Bốn tuổi, nó là một thằng nhóc tinh quái.”
Nguyễn Tri Hạ phát hiện ra Thời Dũng nói nhiều hơn khi nhắc đến con mình.
Vì vậy, cô lại nói chuyện với anh ta xoay quanh đề tài này.
“Nhìn cậu bé thế này chắc đã học mầm non rồi nhỉ?”
“Vâng, cháu vừa lên mầm non vào cuối năm nay.”
“…”
Bây giờ Nguyễn Tri Hạ đang mang thai, vừa lúc có hứng thú nói chuyện về đề tài trẻ con.
Mà sau khi Thời Dũng ly hôn lại càng trầm mặc ít nói, tiếc chữ như vàng chẳng khác nào ông chủ Tư Mộ Hàn. Thật vất vả mới có thể có người để nói chuyện về con trai, anh ta cũng nói nhiều hơn.
Hai người vẫn nói chuyện mãi đến khi Tư Mộ Hàn và Phó Đình Tây đi ra.
“Bọn họ về rồi.”
Nguyễn Tri Hạ phát hiện ra bọn họ trước.
Cô mở cửa xe ra cho Tư Mộ Hàn.
Sau khi Tư Mộ Hàn lên xe liền kéo cà vạt, vẻ mặt không được tốt lắm.
Phó Đình Tây ngồi ở ghế phụ phía trước.
Nguyễn Tri Hạ thấy gương mặt Tư Mộ Hàn lạnh lùng liền ngẩng đầu nhìn về phía Phó Đình Tây.
Phó Đình Tây quay đầu lại và giang tay ra.
Nhìn vẻ mặt Phó Đình Tây vẫn bình thường, không giống như bị thua kiện. Tư Mộ Hàn làm sao thế?
“Sao vậy anh?” Nguyễn Tri Hạ khẽ hỏi anh.
Tư Mộ Hàn lắc đầu, không nói gì.
Lúc này, cửa sổ xe bên cạnh chỗ ngồi của Nguyễn Tri Hạ bị người bên ngoài gõ vài cái.
Cô quay đầu lại và nhìn thấy gương mặt ôn hòa lại vô hại của Trần Tuấn Tú.
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao vẻ mặt Tư Mộ Hàn lại khó coi như vậy.
Nguyễn Tri Hạ quay cửa sổ xe xuống, không đợi cô nói gì, Trần Tuấn Tú đã cười nói: “Tri Hạ, nghe nói em mang thai? Chúc mừng nhé.”
Mặt Nguyễn Tri Hạ không cảm xúc: “Cảm ơn.”
Trần Tuấn Tú lại ngẩng đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn, chậm rãi nói: “Mộ Hàn, đến lúc đó đừng quên mời tôi uống rượu đầy tháng đấy.”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nhìn anh ta nhưng không nói gì.
Nguyễn Tri Hạ vội vàng quay cửa sổ xe lên, giục Thời Dũng: “Lái xe.”
Bây giờ cô nhìn thấy Trần Tuấn Tú liền cảm thấy không được thoải mái, luôn cảm giác Trần Tuấn Tú đeo gương mặt giả nhân giả nghĩa còn đáng sợ hơn lúc Tư Mộ Hàn tức giận.
“Mộ Hàn, cậu và ảnh đế Trần rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?” Phó Đình Tây là cố vấn pháp luật của truyền thông Thịnh Hải nhưng không tham dự cũng không hiểu lắm về quan hệ công chúng và dư luận trên mạng của các ngôi sao.
...