...
Tư Liên tức đến vung tay rời đi.
Nguyễn Tri Hạ nhìn bóng lưng bà ta đi xa, sắc mặt ngày càng lạnh.
Cô không thể hiểu nổi Tư Liên.
Chẳng lẽ vì ban ngày Tư Gia Thành không thèm để ý đến bà ta, mà lại đi chơi cùng cô, nên Tư Liên ghen tỵ?
Cách nói này tuy cũng có lý, nhưng chẳng đáng tin chút nào.
Xe taxi Nguyễn Tri Hạ gọi đã tới.
Cô ngồi lên xe, vẫn đang nghĩ tới chuyện lúc trước.
Cô nhớ lại tối giao thừa hôm ấy, cô nhìn thấy Tư Liên và Tư Đình Phong lén lút cùng đi vào phòng, bây giờ nhớ lại, chuyện này có lẽ liên quan đến chuyện của Trần Tuấn Tú.
Nói cho cùng chuyện Trần Tuấn Tú là con riêng của Tư Đình Phong đã không rõ ràng.
Tư Mộ Hàn đến nước M cũng vì chứng minh thân thế của Trần Tuấn Tú, cuối cùng Trần Tuấn Tú lại bị tai nạn xe.
Nhưng sao bọn họ lại muốn hại cha con nhà họ Tư?
Trong mấy đứa cháu, ông cụ Tư tuy yêu thương Tư Mộ Hàn nhất, nhưng với những người khác và cả Trần Tuấn Tú cũng không tệ, những gì cần cho đều sẽ cho.
Cho dù ông biết Trần Tuấn Tú là con riêng của Tư Đình Phong, cũng sẽ không làm khó.
Trần Tuấn Tú chẳng qua chỉ là con riêng bên ngoài mà thôi, ông cụ Tư tuy sẽ tức giận, nhưng chắc chắn sẽ chấp nhận cậu ấy.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy chuyện của ông cụ Tư vẫn rất kỳ lạ.
Cô bảo tài xế lái thẳng xe đến nhà Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn vẫn về muộn như trước.
Nhưng lần này Nguyễn Tri Hạ không ngủ, cô ngồi ở phòng khách đợi anh.
Lúc Tư Mộ Hàn trở về, Nguyễn Tri Hạ đang ngồi trên ghế sofa xem show trên mạng.
Trong đó có một tập khách mời là Thẩm Lệ.
Bình luận đều nói Thẩm Lệ rất hợp quay show.
Tư Mộ Hàn mở cửa đi vào, thấy Nguyễn Tri Hạ đang ngồi ở sofa, hơi bất ngờ, rồi bước nhanh vào.
Lưng sofa đối diện với cửa, Tư Mộ Hàn đi tới, ôm lấy bờ vai của Nguyễn Tri Hạ, đặt một nụ hôn lên má cô, giọng có chút vui vẻ: “Hai ngày không gặp, nhớ anh rồi à?”
Nguyễn Tri Hạ tắt video đi, đặt điện thoại xuống, vỗ vỗ chỗ ngồi cạnh mình: “Anh tới đây ngồi đi.”
Tư Mộ Hàn vòng đến ngồi bên cạnh cô: “Có chuyện gì à?”
“Hôm nay em đã gặp cô của anh, làm em nhớ đến chuyện đêm giao thừa, em nhìn thấy cô ấy và ba anh lén lút đi vào phòng riêng, nhưng em không nghe rõ là nói chuyện gì, bây giờ nhớ lại, em cảm thấy bọn họ có liên quan đến chuyện của Trần Tuấn Tú…”
Nguyễn Tri Hạ nói đến đây thì hơi ngừng, nghiêng đầu nhìn Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn xoa đầu cô, sắc mặt vẫn không thay đổi, chỉ trầm giọng nói: “Em nói tiếp đi.”
Nguyễn Tri Hạ nói tiếp: “Ngày hôm sau là ông cụ xảy ra chuyện, nếu bọn họ chỉ vì chuyện Trần Tuấn Tú, hoàn toàn không cần ra tay với ông, chắc chắn có chuyện gì đó khác.”
Con mắt sâu thẳm của Tư Mộ Hàn làm người ta không nhìn ra được anh đang nghĩ gì.
Nguyễn Tri Hạ kéo kéo tay anh: “Anh nghĩ sao?”
Một lúc sau, Tư Mộ Hàn mới nói: “Anh cảm thấy họ là vì họ vì chuyện Trần Tuấn Tú mới ra tay với ông nội.”
Nguyễn Tri Hạ nghĩ một lúc, nói: “Trên lý thuyết thì là vậy, nhưng em cảm thấy cái lí do này không đủ, ông nội vẫn rất kỳ lạ.”
...