...
Cô ta vẫn luôn cảm thấy thái độ của Tư Mộ Hàn đối với Nguyễn Tri Hạ rất kỳ lạ, nhưng lại không nói ra được là kỳ lạ chỗ nào.
Tư Cẩm Vân sắp xếp lại tâm trạng của mình một chút, quay đầu nhìn về phía Tô Miên: “Tô Miên, khiến cậu chê cười rồi.”
Tô Miên cười cười, lên tiếng an ủi cô ta: “Tớ thật sự có chút tán thưởng em trai cậu, trước giờ tớ chưa từng gặp người đàn ông nào vừa không coi ai ra gì vừa kiêu ngạo tột cùng như cậu ấy.”
“Có lẽ là vì lúc nhỏ mẹ qua đời sớm, nó mới trở thành như vậy, trước đây nó không phải như thế.” Tư Cẩm Vân nói tới chuyện Tư Mộ Hàn khi còn bé, cũng có chút bùi ngùi.
Tô Miên giống Tư Cẩm Vân, đều có gia thế không tầm thường, có một đống người ưu tú theo đuổi xung quanh.
Từng gặp quá nhiều đàn ông nịnh hót lấy lòng cô ta, đột nhiên tiếp xúc với Tư Mộ Hàn thế này, thật sự có chút kích thích.
Kiểu đàn ông như Tư Mộ Hàn,chỉ cần là cô gái có mắt nhìn đều sẽ muốn chiếm được anh.
Thực sự rất mong đợi cái ngày cô ta chiếm được Tư Mộ Hàn, nhất định sẽ rất có cảm giác thành công.
…
Nguyễn Tri Hạ lái xe trở về dọc đường, trong lòng vẫn luôn thầm mắng Tư Mộ Hàn.
Lần nào, đều chỉ biết uy hiếp cô.
Trẻ con!
Bây giờ Nguyễn Tri Hạ mới nghĩ tới những gì Tư Mộ Hàn nói lúc nãy, cũng hiểu được Tư Mộ Hàn muốn nói gì, anh cho rằng Nguyễn Tri Hạ không để ý đến anh.
Trở lại thành phố Hà Dương, sau khi bàn bạc với Tư Mộ Hàn tạm thời tách ra, cô không có việc gì sẽ không đi tìm Tư Mộ Hàn.
Hơn nữa ngay từ đầu hai người đã giao hẹn cẩn thận, phải giả vờ chia tay.
Rõ ràng chuyện này bản thân anh cũng đã đồng ý, bây giờ lại trách cô không để ý đến anh.
Cái tính cách thay đổi thất thường tâm tình bất định này, thực sự còn khó chiều hơn cả phụ nữ.
Cô vừa về đến nhà, điện thoại của Tư Mộ Hàn đã giống như được hẹn giờ sẵn gọi tới.
Nguyễn Tri Hạ vốn định không nhận điện thoại của anh một lần, nhưng nghĩ tới trước đó Tư Mộ Hàn không nhận điện thoại của mình, mình cũng lo lắng suốt một buổi tối, cho nên mới nhận điện thoại.
Tư Mộ Hàn mở miệng đã hỏi cô: “Tới chưa?”
“Vừa tới.” Nguyễn Tri Hạ lên tiếng, nhớ tới màn diễn bị anh uy hiếp khi nãy, tức giận nói: “Ngài Tư Mộ Hàn, em cảm thấy anh rất có tài năng làm đạo diễn.”
Tư Mộ Hàn đầu bên kia im lặng hai giây, giống như là đang suy nghĩ, mới lên tiếng: “Đạo diễn? Không có hứng thú.”
Cô là đang châm biếm anh đó, vậy mà anh nghe không hiểu.
“Được rồi, không có việc gì em đi tắm trước, anh nhớ kỹ chuyện xét nghiệm DNA, phải nhanh một chút.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, giọng nói hơi suy sụp: “Nghe nói trẻ con lớn lên rất nhanh, mỗi ngày một khác nhau.”
Nếu như cô tìm được Tư Hạ, còn có thể nhận ra Tư Hạ hay không?
Nghĩ tới đây, Nguyễn Tri Hạ lại cảm thấy có chút chua xót trong lòng.
Tư Mộ Hàn nhẹ nhàng trả lời: “Không biết, trở thành cái dạng gì cũng là con gái của Tư Mộ Hàn anh.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, chỉ cười cười.
…
Ngày ôm sau.
Tư Mộ Hàn về nhà cổ một chuyến, tìm Tư Đình Phong.
Hôm qua Tư Đình Phong đến căn hộ của anh, nhưng lại không gặp được Tư Mộ Hàn, cũng không cảm thấy tức giận bao nhiêu.
...