...
Thân thể Nguyễn Kiến Định ngày một chuyển biến tốt lên nên khuôn mặt tươi cười của Nguyễn Tri Hạ và Lê Quốc Nam cũng dần dần nhiều hơn, tất cả đều đang phát triển theo hướng tích cực. Mai là ngày Nguyễn Kiến Định được xuất viện.
Bây giờ, bụng Nguyễn Tri Hạ đã to hơn rất nhiều nên có nhiều việc không thể làm thuận lợi nữa. May mà trong nhà có một bác sĩ, tất cả những việc cần tránh đều biết rõ ràng, cuộc sống mang thai của Nguyễn Tri Hạ cũng coi như thoải mái hơn.
Vào buổi tối, vì chào mừng Nguyễn Kiến Định về nhà vào ngày hôm sau nên bọn họ bận bịu hơn nửa buổi để sắp xếp nhà cửa, rốt cuộc cũng không biết ngủ từ lúc nào. Hai người nằm trên thảm ở phòng khách ngủ đến nghiêng lệch xiêu vẹo.
May mà bởi vì Nguyễn Tri Hạ mang thai nên cả nhà đều trải thảm, đặc biệt trong phòng khách còn trải một tấm thảm nhung dài trắng như tuyết, nằm trên đất cũng không thua gì ở trên giường, huống hồ vừa vào mùa đông lò sưởi trong phòng sẽ được bật lên nên cũng không lạnh.
Hai người ngủ khi trời mờ tối, rèm được kéo thật kín, trong căn phòng tối mờ chỉ có mấy ngọn đèn tỏa sáng cùng bóng bay đủ loại màu sắc rực rỡ với biểu ngữ được treo nghiêng trái lệch phải. Nguyễn Kiến Định dở khóc dở cười nhìn chiếc rèm cửa bảy màu được buộc lại theo thẩm mỹ của người phụ nư.
Anh ấy chẳng qua chỉ không bắt bẻ một thời gian mà ngôi nhà tốt đẹp quả thật đã bị hai người kia chà đạp thành dáng vẻ thế này.
Vốn dĩ Nguyễn Kiến Định đang cảm thấy hơi buồn cười nhưng lúc nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ đang mang thai ngủ ở phòng khách thì chỉ hận không thể đi tới cho Lê Quốc Nam một cái tát bay đến trên tường, dù anh ta keo kiệt cũng không thể keo kiệt đến mức này được.
Anh ấy cẩn thận đưa Nguyễn Tri Hạ còn đang ngủ về phòng, nhét xong chăn nhỏ vẫn chưa yên tâm nên ở lại canh chừng nửa tiếng trong phòng, thấy cô không có nơi nào khó chịu mới thoáng yên tâm đi ra ngoài.
Lúc này, một nửa thân mình của Lê Quốc Nam ở trên sô pha một nửa ở dưới đất, cũng không biết anh ta được cấu tạo từ cái gì mà như thế vẫn có thể ngủ được. Đãi ngộ của anh ta cũng sẽ không tốt được thế, Nguyễn Kiến Định không hề do dự đá một cái khiến người lăn từ trên sô pha xuống.
“Ai? Là ai dám mưu hại ông nội đây?” Đột nhiên ngã từ trên sô pha xuống thì dù có là heo cũng phải tỉnh lại.
“Là anh đây. Lê Quốc Nam, em được đấy. Em để em gái anh cùng ngủ ở phòng khách, em gái anh còn nhỏ nhưng em có con nhỏ không hả?” Giọng nói lạnh như băng quanh quẩn bên tai khiến Lê Quốc Nam vốn dĩ đang buồn ngủ bỗng nhiên tỉnh táo lại, từ từ đứng dậy. Sau khi chạy đến đầu sô pha bên kia không nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ ở bên cạnh thì anh ta biết, anh ta thật sự tiêu rồi.
Cái tính cuông em gái của Nguyễn Kiến Định có từ nhỏ đến lớn. Hồi bé còn đỡ, không có lực sát thương gì, sau này càng lớn thì lực sát thương quả thực khuếch đại không biết bao nhiêu lần.
Có lẽ người bác sĩ là anh ta đây giữ lại còn hữu dụng, nếu không giống như lúc trước thì anh ta đã sớm bị…Chuyện cũ nhớ lại mà sợ.
“Anh Định, anh Định, anh bình tĩnh một chút. Em phối hợp với em gái định khiến anh kinh ngạc vui mừng mà thôi.
Tối hôm qua em cũng từng khuyên em Hạ rồi nhưng cô ấy vẫn khăng khăng muốn làm, anh cũng biết là bây giờ cô ấy đang mang thai nên tính tình lớn, nếu không thuận theo thì không chừng sẽ một mình một người ngôi tủi thân, khó chịu.” Anh ta trình bày rõ ràng mạch lạc.
Chuyện như vậy Lê Quốc Nam từ bé đến lớn không biết đã trải qua bao nhiêu lần rồi, thậm chí Lê Quốc Nam còn tổng kết ra được một quyển bách khoa toàn thư về việc làm loạn cùng Nguyễn Tri Hạ nhưng không bị Nguyễn Kiến Định đánh.
“Ha, em đây là đang nói chuyện này vốn dĩ là do tính em gái anh không tốt, dạy hư em..” Nguyễn Kiến Định từ từ xắn tay áo lên, hùng hổ đi thẳng vào nội dung chính. Gương mặt anh ấy như ánh trăng sáng, ngay cả lúc đánh người cũng ung dung ưu nhã.
Nguyễn Kiến Định chuyên môn chọn nơi đau nhất để đánh. Trên mặt, trên tay và những chỗ da lộ ra bên ngoài không có chút tổn thương nào nhưng nơi giấu ở trong quần áo thì bị đánh đau đến nhe răng trợn mắt.
“Thủ đoạn của anh Định vẫn độc ác giống như trước đây. Em chắc chắn sẽ tố cáo với em Hạ, đây là anh đang ngược đãi em” Nhất là trên mông bị đạp mạnh hai cái đến bây giờ anh ta ngay cả ngồi cũng không dám ngồi.
...