Chương 3459


...

Vừa đọc vừa ghi nhớ lại những chỉ tiết quan trọng, ngay cả cơm trưa cũng không muốn ăn, cuối cùng trước khi hoàng hôn, anh ta đã tìm được thứ mình cần, đôi mắt như sáng lên, luôn cảm thấy như mình đã đọc xong một cuốn sách dày hơn từ điển trong vòng chưa đầy một ngày. th vỗ đầu, từ từ tỉnh táo lại, có điều có thể tìm được thứ mình muốn cũng không phụ sự cực khổ này.

Đang chuẩn bị tìm cơ hội buổi tối đi xem thử thì cơ hội lại đột nhiên bày ra trước mắt anh ta.

Cộc cộc cộc!

Tiếng gõ cửa vang lên, Trần Hiền cảm thấy như ông trời đang bắt đầu chiếu cố mình, trên mặt mang theo nụ cười, động tác ưu nhã mở cửa.

“Cậu chủ, ông chủ bảo cậu lập tức tới phòng làm việc, ông ấy đang đợi cậu.’ Người hầu đứng ở cửa với vẻ mặt vừa mừng vừa lo, vô thức lùi về sau hai bước mới ổn định lại cơ thể, ngăn lại rung động nơi đáy lòng, nói.

“Biết rồi, đi xuống trước đi!” Đáy mắt cất giấu vẻ kích động, Trần Hiền miễn cưỡng đè nén tâm trạng, thay một bộ quần áo đơn giản, nhẹ nhàng đi tới phòng làm việc.

Cốc cốc cốc!

“Bố gọi con ạ?” Không giống với vẻ táo bạo trong quá khứ, động tác nhẹ nhàng chậm chạp gõ cửa phòng, Trần Hiền lui về sau hai bước, đứng hơi xa, cao giọng hô.

“Vào đi!” Giọng điệu nghe có vẻ không tốt lắm, Trần Hiền cũng không thèm để ý, đẩy cửa sải bước đi vào trong phòng.

“Chuyện trước đó bảo cậu làm thế nào rồi?” Trần Tuấn Tú đột nhiên nổi giận, hai người bọn họ như châu chấu trên dây thừng, ông ta đổ thì may ra Dương Minh Hạo còn có thể nâng đỡ, nhưng lỡ như Dương Minh Hạo ngã xuống, thì tất cả hi vọng cũng không còn, ông ta cũng hiểu chỉ đối phó với mình Tư Mộ Hàn đã khó, huống chi còn có cả Nguyễn Kiến Định, ông ta vốn không có khả năng thắng.

“Bố yên tâm đi, đã làm xong toàn bộ, tất cả các công trình của Sunrise đã bị đình công, khách sạn có khả năng hơi chậm một chút, có điều ngày mai là sẽ nhìn thấy hiệu quả, có người kia chống đỡ, trong vòng bảy này, tất cả sản nghiệp dưới tay Sunrise sẽ tiền vào việc cải cách, chỉnh đốn và điều tra” Những việc này cũng đã sớm làm xong, bây giờ chỉ cần nổ tung một lần duy nhất thôi, cũng may Tư Mộ Hàn không có ở công ty, nếu không cũng không thuận lợi hành động như vậy.

“Đã nghĩ ra cách giải quyết lão già họ Tư kia chưa?” Tư Mộ Hàn ở bệnh viện không dậy nổi, hai ngày này ngay cả Nguyễn Kiến Định cũng ít xuất hiện…

“Lão già đó mắc bệnh tim, tân suất xảy ra chuyện của tập đoàn Sunrise xảy ra nhiều một chút thì không cần chúng ta ra tay cũng có thể làm lão ta bực chết. Bố, có cần tăng tốc kế hoạch không?!

Ông cụ Chánh bị bệnh tim, chuyện này không ai ở Hải Phòng làm không biết, bị ép tức đến phải vào bệnh viện hai lần, bây giờ tuổi tác lớn dần, nói không chừng không biết lúc nào tự làm mình tức chết nữal Đuôi mắt có hơi nhếch lên, Trần Hiền liếm môi, biểu cảm có chút dữ tợn.

“Chuyện này con xem thế nào mà làm, sau năm ngày nữa bố phải xuất ngoại, trước đó phải giải quyết xong Sunrise, TQT thì cứ cho kéo dài chút hơi tàn, chờ bố về sẽ tự mình ra tay.!

Nói xong liền phất tay, ra hiệu Trần Hiền có thể đi, Trần Tuấn Tú nhìn về phía giá sách, biểu cảm đột nhiên dịu dàng không tưởng nổi.

Trần Hiền nhìn thấy thì càng tin nội dung bên trong laptop, mật thất kia quả nhiên ở phía sau tủ sách…

Rời khỏi gian phòng, khi đóng cửa, Trần Hiền còn lướt qua giá sách một chút, chờ thời cơ thích ông, anh ta sẽ vào xem bên trong rốt cuộc chứa thứ gì, huống hồ trong đó còn có một thứ mà anh ta nhất định phải lấy được.

Chờ phòng làm việc yên tĩnh trở lại, ánh mắt Trần Tuấn Tú lộ ra vẻ điên cuồng, sắc mặt dữ tợn ghé vào giá sách, ông ta đã sắp đạt tới giới hạn rồi, cho dù ông ta vẫn luôn ướp lạnh thì cái xác của Vũ Tuyết Phương vẫn xảy ra vấn đề, dù sao tủ lạnh có tốt thế nào thì cũng không thể một mực duy trì nhiệt độ, huống chỉ ông ta thỉnh thoảng còn mở ra xem, mấy ngày này ông ta có ngửi thấy mùi hôi thối thoang thoảng, ông ta nhất định phải tìm nơi tốt hơn để cất giữ thi thể.

Công nghệ ướp xác lâu dài trong nước vẫn chưa tìm được, ông ta tốn không ít sức lực mới tìm thấy ở nước ngoài, chờ mọi việc ổn định, ông ta sẽ đưa theo người mình yêu rời khỏi nơi ô uế này…

...