...
Trường Tư Gia Thành đang học không phải là trường quý tộc, hoàn cảnh trong nhà các học sinh đều bình thường. Khi gặp phải chuyện con mình bị đánh mà hai phụ huynh làm như vậy, còn không phải là muốn lừa một khoản tiền sao?
Nguyễn Tri Hạ cong môi cười giễu cợt.
Lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của một người phụ nữ trung tuổi: “Con trai của tôi ở đâu?”
Vừa dứt lời đã thấy một người phụ nữ béo mập đẩy cửa bước vào, mắt nhìn về phía một cậu học sinh. Cô ta lau nước mắt rồi nhào tới: “Sao con trai bảo bối của tôi lại bị người ta đánh thành thế này chứ…”
Cô ta lớn tiếng khóc. Nguyễn Tri Hạ bịt lỗ tai của mình và liếc nhìn chủ nhiệm lớp.
Chủ nhiệm lớp đi tới khuyên nhủ: “Cô tạm thời đừng khóc, chúng ta tìm hiểu rõ ràng chuyện này đã.”
“Tìm hiểu rõ ràng? Chuyện này còn cần phải tìm hiểu rõ ràng thế nào nữa? Bộ dạng con trai của tôi đã như vậy, bọn họ đương nhiên phải bồi thường tiền thuốc men rồi!” Người phụ nữ béo mập lớn tiếng nói.
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy liền lên tiếng: “Chúng tôi có thể trả tiền thuốc men, nhưng bây giờ phải tìm hiểu rõ ràng đã. Tiểu Thành, cậu nói xem vì sao cậu lại đánh nhau với bọn họ.”
Tư Gia Thành không trả lời ngay mà cúi thấp đầu xuống.
Nguyễn Tri Hạ vô cùng kinh ngạc: “Sao vậy?”
Gương mặt nhỏ nhắn của Tư Gia Thành chỉ đờ ra, không nói lời nào.
Lúc này người phụ nữ béo mập kia cũng không khóc nữa, giọng điệu khó chịu nói: “Còn có thể có nguyên nhân gì chứ? Chỉ vì nó khốn kiếp thôi. Nào có ai có thể đánh bạn học cùng lớp thành như vậy được? Cô xem thử con trai bảo bối đáng thương của tôi này…”
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía người phụ nữ béo mập kia: “Có trẻ con ở đây, cô nói chuyện tử tế đi.”
“Cô nói vậy là có ý gì? Cô mắng tôi à?” Người phụ nữ béo mập lao tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ với dáng vẻ hung hăng như ước gì có thể nhảy dựng lên tát cô.
Chủ nhiệm lớp thấy tình thế không ổn, vội vàng kéo cô ta lại: “Mẹ của Đào Binh à, cô bình tĩnh một chút đi.”
Một trong hai cậu con trai đánh nhau với Tư Gia Thành tên là Đào Binh. Người phụ nữ béo mập này chính là mẹ của cậu ta.
Mẹ vô lý như thế thì con trai có thể tốt được đến đâu cơ chứ?
Không phải Nguyễn Tri Hạ có thành kiến, nhưng gần như phần lớn trẻ con đều sẽ bị lời nói và việc làm của bố mẹ ảnh hưởng.
“Tôi bình tĩnh à? Thầy xem thử con trai của tôi đi!” Người phụ nữ béo mập vùng ra khỏi tay của thầy giáo, kéo Đào Binh đến trước mặt và chỉ vào vết thương trên mặt cậu ta nói: “Nếu con trai thầy bị thương thành như vậy, thầy có thể bình tĩnh được sao?”
Người phụ nữ béo mập nắm cánh tay Đào Binh rất mạnh. Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy rõ ràng cậu ta đau đến nhe răng nhếch miệng nhưng không lên tiếng.
Đối mặt với người phụ nữ trung tuổi hung hăng như vậy, rất rõ ràng chủ nhiệm lớp không chống đỡ nổi. Anh ta lùi lại hai bước, đẩy gọng kính đeo ở trên sống mũi nói: “Tôi… Tôi còn chưa kết hôn…”
Người phụ nữ béo mập “A” một tiếng: “Nhìn thầy cũng hơn ba mươi tuổi rồi đi? Không ngờ thầy còn chưa kết hôn à?”
Chủ nhiệm lớp nghe vậy thì vẻ mặt cũng không tốt lắm, hắng giọng nói: “Nếu Tư Gia Thành không muốn nói, vậy Đào Binh nói lại tình hình lúc đó đi.”
Đào Binh nghe được tên của mình liền ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tư Gia Thành.
Tư Gia Thành nhướng mày nhìn lại. Đào Binh run lên, cúi đầu ấp úng nói: “Bọn em chỉ đùa Tư Gia Thành vài câu, cậu ấy liền ra tay đánh bọn em.”
“Đùa à?” Tư Gia Thành nghiêng đầu nhìn Đào Binh, môi cong lên và trực tiếp dọa: “Cậu nói thế là đùa à? Cậu có tin lần sau lại nói nữa, tôi vẫn đánh cậu không hả?”
Tư Gia Thành nói xong dường như cảm thấy chưa hết giận, lại cắn răng nói thêm một câu: “Đánh cho cậu liệt nửa người luôn!”
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ thoáng biến đổi, lạnh lùng quát: “Tư Gia Thành!”
Tư Gia Thành quay đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ nhưng vẫn cứng đầu nói:”Chị Tri Hạ, chuyện này tôi không sai, nếu cậu ta còn dám nói nữa, tôi thật sự dám đánh cậu ta tiếp. Dù sao anh họ cũng sẽ giải quyết tốt hậu quả cho tôi.”
Gương mặt Nguyễn Tri Hạ lạnh xuống: “Im miệng!”
Cho dù bình thường gương mặt Nguyễn Tri Hạ không lạnh lùng như Tư Mộ Hàn, nhưng khi cô nổi giận vẫn rất đáng sợ.
...