...
Có lẽ là do đôi mắt của Thẩm Lệ quá trực tiếp, Cố Tri Dân cũng ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Thẩm Lệ phản ứng rất nhanh, trong giây phút Cố Tri Dân ngẩng đầu lên thì cô đã quay đầu nhìn đi chỗ khác rồi.
Cố Tri Dân vô cảm nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của cô, rồi thu tầm mắt lại rất nhanh, sau đó anh dựa lưng vào ghế và nói: “Bắt đầu đi.”
“Tôi sẽ nói về kế hoạch ban đầu của Thẩm Lệ trong sáu tháng tới.” Trình Hân đứng lên: “Thẩm Lệ sẽ có hai bộ phim truyền hình được phát hành trong sáu tháng tới, một trong số đó đã được hoàn thành, còn bộ phim ‘Mất Thành’ được ký sau năm mới cũng sắp bắt đầu khởi quay, và vẫn còn một số quảng cáo đang trong đàm phán …”
Cố Mãn Mãn vừa lắng nghe vừa ghi chép.
Đợi Trình Hân nói xong rồi, Cố Mãn Mãn liền giơ tay: “Còn có một cái nữa, chính là cái quảng cáo hôm qua, vốn là do chị Tiểu Lệ quay nhưng kết quả công ty lại cho cái người gì đó… tôi cũng không nhớ tên, nghe nói là bạn gái của Tổng giám đốc Cố.”
“Phụt—” Thẩm Lệ đang uống nước, nghe thấy Cố Mãn Mãn nói như vậy, cô liền phun ra cả ngụm.
Người ta nói nghé con không biết sợ cọp, bây giờ Thẩm Lệ cũng hiểu rồi.
Cái cô Cố Mãn Mãn này đúng là không phải người bình thường mà.
Chuyện này mà cũng dám nói trước mặt Cố Tri Dân nữa chứ.
Tiểu cô nương này đúng là có chút thú vị.
………
Phòng họp bỗng chốc trở nên im lặng.
Yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng nghe thấy tiếng nữa.
Thẩm Lệ lấy một tờ khăn giấy ra và lặng lẽ lau lau khóe môi mình, cô liếc nhìn Cố Tri Dân một cái với vẻ cười mà cũng như không, cô muốn xem xem Cố Tri Dân sẽ phản ứng thế nào.
Cái liếc này khiến cho cô phát hiện Cố Tri Dân đang nhìn chằm chằm vào Cố Mãn Mãn với thần sắc không mấy lương thiện.
Cố Mãn Mãn nói xong thì liền sợ hãi, cô nhìn qua Thẩm Lệ với vẻ van xin, trông rất đáng thương tội nghiệp.
Thẩm Lệ nhướng mày, miệng cô không có ý định gì sẽ lên tiếng cả, nói xong thì hối hận, bây giờ lại đang cầu xin cô lau đít giùm sao? Xem cô là đại thiện nhân à?
Cố Mãn Mãn nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Lệ, cô chắp tay lại, làm một động tác van nài.
Lúc này, giọng nói của Cố Tri Dân chợt vang lên: “Cô Thẩm, nếu như cô có bất mãn gì với sự sắp xếp của công ty thì có thể trực tiếp nói ra, dù sao chúng ta cũng hợp tác nhiều năm rồi, cũng coi như là bạn cũ.”
Ý của anh chính là nói Thẩm Lệ bất mãn với việc công ty đem quảng cáo cho Tiêu Văn, sau đó lại không chính miệng nói ra mà cố ý để cho Cố Mãn Mãn nói ra trước mặt mọi người, khiến cho anh khó xử.
Đúng là hàm ý dứt khoác thật.
Nếu như là người nghệ sĩ khác thì đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nhưng Thẩm Lệ và anh mới vừa tan vỡ, nếu như cô đi ngược với cái hàm ý này thì có khác nào là đang không chịu thua không?
“Tổng giám đốc Cố nói chí phải, chúng ta đã hợp tác nhiều năm như vậy, đã là bạn cũ của nhau rồi, với một người công tư phân minh như Tổng giám đốc Cố đây thì nếu như có nhìn trúng một hạng mục công việc nào của tôi thì cứ thông báo với tôi một tiếng là được rồi, tôi đương nhiên sẽ nhường mà.”
...