Chương 264


...

Sau đó, cô gọi vào số trước đây của anh ta, đó là số anh ta dùng khi còn là học sinh, nhưng từ lúc xảy ra chuyện kia hai người chưa từng liên lạc lại.

Cô cũng không xác định được anh ta còn dùng nó nữa không.

Thẩm Lệ bấm điện thoại gọi đi, mới thấy bên kia đổ một tiếng chuông đã nghe giọng nói kích động của Cố Tri Dân vang lên: “Thẩm Tiểu Lệ!”

Thẩm Lệ coi như không nghe ra sự kích động trong giọng nói của anh ta hỏi: “Cố Tri Dân, anh ở đâu?”

“Anh ở sân bay!”

Trong phút chốc, Cố Tri Dân đột nhiên hỏi: “Thẩm Tiểu Lệ, em xảy ra chuyện gì à?”

Mấy năm nay, Thẩm Lệ gần như không chủ động liên hệ với anh ta nên anh ta theo bản năng cho rằng cô nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.

“Không có việc gì. Ông chủ lớn nói anh ta không tìm được anh, bảo tôi liên lạc với anh giúp.” Thẩm Lệ nói xong liền nói với Tư Mộ Hàn: “Anh ta nói anh ta đang ở sân bay.”

Cũng không biết những lời này của cô có vấn đề gì mà Cố Tri Dân ở đầu kia mắng một tiếng: “Chết tiệt!”

Sau đó, điện thoại của Tư Mộ Hàn lại đổ chuông.

Tư Mộ Hàn ngẩng đầu nhưng không vội vàng nghe điện thoại, lại nhìn về phía Thẩm Lệ nói: “Cám ơn cô, cô đi làm việc trước đi.”

Thẩm Lệ đi tới gần cửa, đột nhiên nghe Tư Mộ Hàn nói: “Tôi đã xem qua bộ phim của cô rồi. Trong nhóm người mới được công ty ký hợp đồng, cô là người có tiềm lực nhất.”

Tư Mộ Hàn làm việc cẩn thận chu đáo, đối với công việc cũng vô cùng nghiêm túc. Trước đây, khi Cố Tri Dân muốn đưa Thẩm Lệ vào ký hợp đồng với Thịnh Hải, anh đã xem qua một đoạn phim do cô đóng.

Công việc không phải là trò đùa, anh luôn ngăn chặn việc xử trí theo tình cảm.

Thẩm Lệ quả thật rất có tiềm lực.

Thẩm Lệ hơi kích động khi được Tư Mộ Hàn khen ngợi: “Tôi sẽ cố gắng hơn nữa!”

Thẩm Lệ đi không bao lâu thì Cố Tri Dân đã trở lại.

Anh ta đẩy cửa xông vào, chỉ thấy trên trán đầy mồ hôi, dáng vẻ vô cùng chật vật. Vừa nhìn cũng biết anh ta đã chạy tới đây.

Cố Tri Dân chạy thẳng đến trước bàn làm việc: “Thẩm Tiểu Lệ đâu?”

“Đi rồi.”

Cố Tri Dân nhận được câu trả lời trái lại càng sốt ruột hơn: “Cô ấy đi đâu vậy? Cậu làm gì cô ấy rồi?”

“Tôi có thể làm gì cô ấy? Tôi chỉ bảo cô ấy gọi điện thoại cho cậu rồi cho cô ấy đi thôi.” Tư Mộ Hàn vẫn ung dung nói, giọng điệu rất vô tội.

“Chết tiệt! Cậu lừa tôi!” Cố Tri Dân lập tức ngồi phịch xuống ghế: “Mẹ nó, làm tôi sợ muốn chết!”

Anh ta quen biết với Tư Mộ Hàn đã lâu nên biết anh nhẫn tâm tới mức nào. Bởi vậy, vừa nghe anh tìm Thẩm Lệ, anh ta liền sợ đến mức chạy thẳng về.

Vẻ mặt Tư Mộ Hàn vô cảm nhìn anh ta: “Mình thẳng thắn đi.”

Cố Tri Dân: “…”

Cuối cùng ở dưới sự uy hiếp của Tư Mộ Hàn, Cố Tri Dân vẫn vội vàng nói ra chuyện lúc sáng.

Anh ta cho rằng Tư Mộ Hàn sẽ muốn đánh mình một trận, tuy anh không làm vậy nhưng kết quả cuối cùng cũng không tốt hơn bị đánh là bao nhiêu.

“Sang năm anh không cần nghỉ ngơi nữa, cố gắng làm việc đi.” Tư Mộ Hàn nói xong dường như còn ngại anh ta không đủ thảm, lạnh lùng chọc anh ta một câu: “Dù sao Thẩm Lệ là nghệ sĩ đang nổi, cũng không thể nào yêu đương với anh được, đàn ông độc thân phải cố gắng làm việc thôi.”

Cố Tri Dân cắn răng: “Tôi cắt đứt quan hệ với cậu!”

Tư Mộ Hàn không hề tức giận, thậm chí trên mặt còn thoáng có ý cười: “Thẩm Lệ còn chưa có người đại diện mới.”

Cố Tri Dân hoảng sợ trong giây lát, sau đó nén giận nói: “Tôi… Tôi bằng lòng cố gắng làm việc!”

“Vậy tôi giao Thẩm Lệ lại cho cậu.” Trên mặt Tư Mộ Hàn càng lộ rõ ý cười.

...