...
“Danh tiếng?” Nguyễn Tri Hạ cười khẽ: “Người không quan tâm đến danh tiếng chẳng phải là bà sao?”
Trong đôi mắt ngơ ngác của Tiêu Giai Kỳ, Nguyễn Tri Hạ tiếp tục nói: “Bà vạch trần tôi cũng chẳng có tác dụng gì đâu. Bây giờ tôi có giá trị thương mại lớn đối với nhiều công ty điện ảnh và truyền hình. Ngay cả khi tôi không tự mình xuất hiện, thì cũng có ai đó sẽ giúp tôi giải quyết những việc này. Còn đối với những việc bà làm, nếu bị tiết lộ ra ngoài, bà tự mình xem xem, ai sẽ giúp bà chứ? ”
Giọng nói của Nguyễn Tri Hạ rất nhẹ nhàng ôn hòa, nhưng sắc mặt của Tiêu Giai Kỳ thay đổi rất nhiều.
Kể từ vụ bùng nổ của bộ phim truyền hình trực tuyến đầu tiên “Mất thành”, Nguyễn Tri Hạ đã được đánh giá cao trong ngành.
Cô hiện chỉ làm việc với Tần Thủy San trong một kịch bản duy nhất, vẫn chưa ký hợp tác lâu dài.
Nhiều công ty đang tìm hiểu về thông tin liên lạc của cô và có ý định hợp tác với cô.
Đợi đến khi “Mất Thành?” bắt đầu phát sóng, thêm một làn sóng bùng nổ nữa, giá trị của Nguyễn Tri Hạ sẽ tăng lên chóng mặt.
Nguyễn Tri Hạ nhìn Tiêu Giai Kỳ cứng đờ không thể nói thêm lời nào.
Cô từ từ đứng dậy nhìn Tiêu Giai Kỳ nói: “Tôi cũng đã nói những gì tôi nên nói rồi, tôi đi trước đây.”
Nguyễn Tri Hạ quay đầu về phía Hạ Thời Yến, khẽ liếc nhìn anh ta.
Hạ Thời Yến thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài, nhanh chóng đứng dậy đi theo: “Chi, để anh tiễn em.”
“Không cần.”
Mặc dù bị Nguyễn Tri Hạ lên tiếng từ chối, nhưng Hạ Thời Yến vẫn tiễn cô đến cổng biệt thự.
Ở cửa, vẻ mặt Hạ Thời Yến trông như vẫn đang muốn nói chuyện, Nguyễn Tri Hạ không rời đi ngay lập tức, mà đứng yên chờ anh nói.
Hạ Thời Yến hắng giọng một lúc và nói: “Việc mà mẹ em đã làm, anh không hề biết chuyện đó, nếu anh mà biết thì sẽ ngăn cản bà ấy.”
Nguyễn Tri Hạ chỉ mỉm cười, thể hiện ra rằng mình không quan tâm.
Cô chuẩn bị rời đi, lại nghĩ đến một chuyện khác: “Đúng rồi, mọi người đã tìm thấy Nguyễn Hương Thảo chưa?”
“Chưa.” Hạ Thời Yến lắc đầu với vẻ mặt nặng nề: “Anh nghĩ là, khả năng cao sẽ không tìm thấy Nguyễn Hương Thảo nữa rồi.”
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lúc và hỏi: “Cô ấy đã từng đề cập với anh một người tên là Lưu Chiến Hằng chưa?”
“Trong đám cưới của Tư Mộ Hàn hôm đó, người đàn ông ngồi cùng bàn với chúng em?” Hôm ấy, Hạ Thời Yến có nói chuyện đôi ba câu với Lưu Chiến Hằng, anh đột nhiên nhớ ra người này.
Nguyễn Tri Hạ hơi ngạc nhiên: “Ừm, chính là anh ấy.”
Hạ Thời Yến hơi nhíu mày: “Nhưng anh ta chỉ là một giáo sư mà thôi…”
“Anh ấy không chỉ là một giáo sư.” Nguyễn Tri Hạ không nói nhiều nữa, bỏ lại câu này rồi rời đi.
*
Tối hôm đó, cuộc tìm kiếm nóng # “Mất thành” của nhà biên kịch đuổi mẹ ruột đã biến mất khỏi danh sách tìm kiếm nóng.
Nguyễn Tri Hạ cũng đăng một đoạn thanh minh làm sáng tỏ trên FB của mình.
“Về việc tìm kiếm hot, mặc dù tôi nghĩ rằng người vốn đã trong sạch thì không cần thanh minh, cũng sẽ chứng tỏ được sự trong sạch của bản thân, nhưng tôi vẫn phải cho những người bạn ủng hộ tôi yêu tôi biểu đạt rõ thái độ của mình: Tôi không có lỗi với bất cứ ai trong gia đình nhà họ Nguyễn.”
Câu cuối cùng có vẻ đơn giản nhưng rất mạnh mẽ.
Ngay sau khi đoạn FB này được đăng, rất nhanh đã có vô số bình luận và chia sẻ lại.
Không lâu sau, đoạn FB này lại trở thành đề tài nóng.
Chủ đề # Biên kịch “Mất thành” thanh minh # nhanh chóng lọt vào top danh sách tìm kiếm nóng.
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào danh sách mà thấy đau cả đầu.
Buổi tối Thẩm Lệ không về nhà, ở lại nhà của Nguyễn Tri Hạ.
...