...
Thẩm Lệ liếc nhìn thời gian, cảm thấy nồi canh sắp cạn luôn rồi, ngắt lời anh ta: “Có việc gì nói luôn đi.”
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc giây lát, Giang Vũ Thừa nói với giọng nghiêm túc: “Được, nói thật với em, lúc này anh đang ở Bắc Cực, gặp phải bão tuyết, đội mười mấy người đều lạc nhau hết rồi, chỉ còn lại một mình anh, bây giờ anh đang nằm trên một tảng băng trôi, mà không biết nó sẽ trôi đi đâu, hôm nay anh đây…”
Anh thở dài một tiếng: “Quá nửa là phải bỏ mạng lại đây rồi, tại điểm cuối của sinh mệnh, người mà anh luôn nghĩ tới chính là em, nhiều năm không gặp em rồi, nghĩ đến vẫn chưa bày tỏ với em, thấy vô cùng tiếc nuối.”
Giọng điệu của anh ta đặc biệt nghiêm túc, Thẩm Lệ suýt nữa thì đã tin, nhưng nhanh chóng phản ứng kịp: “Giang Vũ Thừa, anh không có não à, hay anh thấy em không có não? Cho dù ở Bắc Cực thật sự có thể gọi điện thoại, dưới không khí âm hơn mười độ, điện thoại di động còn có thể bật lên được à?”
Giang Vũ Thừa vẫn còn tiếp tục nói vớ vẩn một cách nghiêm túc: “Có thể chứ, điện thoại này là loại cao cấp mà anh đặt làm.”
“Không có thời gian nghe anh nói nhảm đâu, cúp máy đây.” Thẩm Lệ không tin.
Giang Vũ Thừa nghe cô định cúp máy thì nôn nóng: “Ối ối ối, đừng vội cúp điện thoại mà, lần này nghiêm túc thật! Anh đã trở về rồi, đáp xuống thành phố Hà Dương rồi, chúng ta găp nhau cái nhỉ!”
Thẩm Lệ: “Thật sao?”
Giang Vũ Thừa: “Đương nhiên là thật rồi!”
Thẩm Lệ cười lạnh: “Anh mà dám gạt em thì em sẽ vặt đầu anh xuống.”
Giang Vũ Thừa: “Anh nói này, sao đã qua nhiều năm như vậy mà em vẫn không tìm được bạn trai đúng là đều có nguyên nhân… Alo? Nói chuyện thêm lúc đi, cúp máy làm gì chứ.”
Thẩm Lệ cúp điện thoại của Giang Vũ Thừa, rồi vào facebook xem thử.
Chuyện của Tiêu Văn đã lên hot search rồi, còn nằm ở top đầu nữa, không ít cư dân mạng tỏ ra phấn khích khi xem náo nhiệt, còn tag Thẩm Lệ vào nữa.
Thẩm Lệ đứng dậy vừa đi vào phòng bếp, vừa lướt facebook, lúc đến phòng bếp, cô đã ném điện thoại qua một bên, tiếp tục nấu cơm.
Trước giờ cô và Tiêu Văn chưa từng giống nhau.
Tiêu Văn có ngày hôm nay là do cô ta tự chuốc lấy, Thẩm Lệ cũng không bất ngờ gì, chỉ thấy quá đột ngột thôi.
Cô chỉ lướt facebook xem náo nhiệt thôi, Thẩm Lệ cô không thèm làm những chuyện dồn người khác vào đường cùng.
Bản thân cô không cùng hạng người với Tiêu Văn rồi, chỉ sợ sau này sẽ không còn chuyện gì để gặp mặt nữa.
Hôm nay Thẩm Lệ nấu món nầm bò hầm, cô vừa để nầm bò vào nồi để hầm, thì Cố Tri Dân gọi video tới.
Sáng sớm, sau khi Thẩm Lệ ra ngoài mua thức ăn về, có gửi tin nhắn messenger cho Cố Tri Dân, sau đó thì không để ý anh nữa, nếu giờ cô vẫn phớt lờ anh, cô chắc chắn anh sẽ xông thẳng vào nhà cô để tìm cô.
Thẩm Lệ nhận cuộc gọi video của Cố Tri Dân.
“Tiểu Lệ!”
Video vừa kết nối, Thẩm Lệ đã nhìn thấy Cố Tri Dân quay thẳng mặt về phía ống kính trong video, một khuôn mặt phóng to ở cự ly gần đang tỏ vẻ hờn dỗi trước ống kính, còn là góc chết của một người đàn ông nữa.
“Ồ!”
...