Chương 3976


...

Nói xong, nhìn thấy Tân Văn Hưng đột nhiên tức giận, Tây Huyên Mạc đột nhiên cảm thấy có chút vô nghĩa, đối với một người nửa đời sau cũng không có gìmà nói những điều này làm gì? Ông ta lắc đầu và đeo tai nghe, nhắm mắt nằm xuống.

Tư Mộ Hàn xem kịch vui vẻ, thấy Tây Huyên Mạc không nói chuyện nữa, anh cũng nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.

Trên máy bay chỉ còn lại mấy vệ sĩ, chăm chằm nhìn Tân Văn Hưng bị trói không cho ông ta chạy trốn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Nguyễn Tri Hạ tỉnh dậy dụi dụi mắt định đứng dậy, bất ngờ đưa tay chạm vào một vật ấm áp, dường như đang chuyển động, cô nhận ra có điều gì đó không ổn, mắt còn chưa mở ra, người lạnh lùng. mồ hôi đã đổ xuống.

Nhắm mắt lại, cậu lại chui vào trong chăn bông, nhìn qua một khe hở nhỏ, tim đập như sắp nhảy ra ngoài.

Từ góc độ tiếp theo, Nguyễn Tri Hạ càng nhìn, thì dường như có chút quen thuộc, cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt, sau khi bắt gặp đôi mắt tươi cười của Tư Mộ Hàn, cô ấy sững sờ một lúc, hai má đột nhiên đỏ bừng.

Chân tay gác lên người anh ta, hai nụ hôn in lên trán: “Anh về khi nào vậy, sao anh không gọi cho em! Em còn tưởng rằng buổi chiêu anh mới có thể về được cơi” Tư Mộ Hàn đột nhiên xuất hiện, để cho cô lập tức quên đi những chuyện sợ hãi vừa rồi, trong tâm mắt chỉ có một người đàn ông, trong lòng tràn ngập những vì sao và hình bóng anh ta phản chiếu trong mắt cô.

“Về nhà thì mất bao lâu chứ. Sau khi cúp máy, anh liên lập tức xuất phát. Em muốn ngủ tiếp hay đi ăn sáng?”

Xoa xoa khuôn mặt của cô gái nhỏ, Tư Mộ Hàn mỉm cười ôm người ngồi dậy, dựa vào trên đầu giường, từng chút từng chút vuốt thẳng tóc cho cô.

Nguyễn Tri Hạ dựa vào trong ngực anh, nhìn mặt trời đã lên cao bên ngoài. Cô ho nhẹ một tiếng, hai má ửng hồng, cố gắng che giấu vẻ xấu hổ khi mười giờ cô mới thức dậy.

“Lần sau cũng không thể ngủ đến tận bây giờ. Ăn bữa sáng xong ngủ tiếp cũng vậy. Từ ngày mai anh sẽ giám sát em. Không phải nói Hướng Minh với Tinh Hòa không để ý tới em sao, vậy ngoan ngoãn cùng anh đi làm đi!”

Sờ sờ một chút chóp mũi của cô gái nhỏ, Tư Mộ Hàn cúi người xoa xoa đầu cô, ôm người đi vào phòng tắm. Cả hai ôm ấp hôn hít một hồi, mất nửa giờ sau hai người mới đi ra. Nguyễn Tri Hạ chu chu đôi môi đỏ mọng lên, bất mãn lên án: “Anh lần sau nhẹ một chút, như vậy đi ra ngoài ai mà không biết anh vừa mới làm qua cái gì!”

“Nhưng mà bảo bối, anh nhớ em lắm, anh nhịn không được. Lần sau anh sẽ chú ý hơn, lần này buông tha cho anh một lần được không”

Vừa cúi đầu xuống, anh khẽ đặt lên khỏe môi cô một nụ hôn thật nhẹ. Sau đó anh nắm tay cô bước ra ngoài.

Thời gian không còn sớm. Nếu không ăn gì chắc dạ dày cô gái nhỏ sẽ khó chịu. Tất cả mọi chuyện trên người Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn đều đặc biệt chú ý đến. Trên người của cô có rất nhiều vấn đề, nhưng chính cô cũng không ý thức được. Tất cả đều được Tư Mộ Hàn chăm sóc tốt.

Cô gái nhỏ trước đây từng bị đau bụng kinh mà nay đã có thể sống qua những ngày tháng kinh khủng đó. Thành quả này đều là kết quả của việc Tư Mộ Hàn từng chút một giám sát cô uống thuốc, ăn đồ bổ. Anh chăm sóc thân thể của cô rất tốt, chính là đặc biệt quý giá.

Lúc Nguyễn Tri Hạ vừa mới thức dậy. Nguyễn Kiến Định đã nói chuyện với Công tước Otto khá lâu trong phòng làm việc.

Chuyện xảy ra ngày hôm qua đã làm cho Công tước Otto hao tổn tinh thần trong một thời gian khá dài. Kể từ lần bị thương trước, cơ thể ông ta cũng không được như trước, không ngủ được vào ban đêm khiến ông ta trông hốc hác hơn rất nhiều, hai mắt vẩn đục.

“Ông nhất định phải chăm sóc thân thể thật tốt, con mới có thể yên tâm làm việc ở bên ngoài được.”

...