...
“Con đừng để ý tới mấy chuyện này, con về phòng mình chơi trước đi, đợi mẹ làm xong chuyện rồi mẹ sẽ đi tìm con!” Nguyễn Tri Hạ gắn từng chữ mà nói, tay trái của cô dùng sức đập chăn mấy lần, mặt mũi cô tràn đầy sự tức giận.
Bây giờ Tư Mộ Hàn đã thay quần áo xong rồi, anh rửa mặt xong thì đi xuống dưới lầu.
“Làm hòa rồi à?” Nguyễn Kiến Định nhìn thấy Tư Mộ Hàn đi từ trên lầu xuống dưới thì thu lại nụ cười dịu dàng như có như không của mình. Mặc dù anh ấy rất ủng hộ hai người làm hòa nhưng cũng không muốn nhìn thấy Tư Mộ Hàn trắng trợn ngông nghênh như thế này. Nguyễn Kiến Định quay người sang chỗ khác chẳng thèm để ý tới anh nữa.
“Làm hòa từ lâu rồi, yên tâm đi, sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta đâu” Chỉ cần Tư Mộ Hàn vừa nghĩ tới mình sắp được đoàn tụ với vợ con thì nụ cười trên mặt anh chẳng thể nào che giấu được nữa. Anh ngồi trên ghế salon rồi bắt đầu cười một cách ngu ngốc khờ khạo.
“Đi công ty trước đi, bây giờ trên mạng đã vô cùng ầm ï rồi. Vừa mới nhận được tin trước cổng TQT và Sunrise đều có người gây chuyện. Tôi đã cho người đi xử lý kẻ cầm đầu nhưng vẫn cần một chút thời gian.
Chuyện lần này rất ồ ạt, người nhà họ Trần đẩy hết mọi chuyện lên đầu chúng ta, bây giờ tin tức Lê Quốc Nam qua đời cũng đã không giấu được nữa rOI.
Nguyễn Kiến Định vừa ngủ dậy thì đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Bây giờ chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay thôi thì sẽ bị đám người trên mạng phóng đại thành vô số lần. Anh ấy còn tưởng rằng chuyện lần này cũng nhỏ thôi, không ngờ là anh ấy đã xem thường ông hai nhà họ Lê. Nguyễn Kiến Định mở báo ra rồi xem hết những trang cuối cùng. Chờ tới khi Tư Mộ Hàn ăn sáng xong thì Nguyễn Tri Hạ mới đi từ trên lầu xuống, cô vẫn còn đang thở hổn hển.
“Mấy chuyện này đợi tới công ty rồi chúng ta bàn bạc sau.’ Tư Mộ Hàn gật nhẹ đầu rồi nhìn thoáng sang Nguyễn Tri Hạ vẫn đang tức thở hổn hển thì nén cười.
“Đã nói là đi làm, tại sao anh không gọi em” Nguyễn Tri Hạ nằm dài trên mặt bàn, một lúc lâu sau thì hô hấp của cô mới bình thường lại. Cô đưa mắt nhìn đồng hồ, lúc này cũng chẳng có thể quan tâm nhiều đến thế. Cô ăn như hổ đói, phủi phủi quần áo trên người rồi vội vàng đuổi theo.
“Đi công ty với anh trước, nhìn xem có chuyện nào có thể giúp một tay.
Tri Hạ, đi làm rất nhàm chán, nếu em tới thì anh sẽ không đặt em vào thân phận em gái của mình nữa, em phải cố gắng lên đó.” Tạm thời Nguyễn Kiến Định còn chưa nghĩ ra được nên để Nguyễn Tri Hạ đảm nhiệm chức vị gì nên anh dứt khoát không nghĩ nữa. Chờ tới công ty thì tự nhiên Chu Thanh sẽ có cách.
Có lẽ là do hôm qua Tư Mộ Hàn đã được vừa lòng thỏa ý nên hiếm thấy khi nào anh không nói chen vào hai câu. Anh ngồi ở đối diện Nguyễn Tri Hạ rồi giống như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm vào co.
Rất nhanh xe đã chạy tới nơi. Tư Mộ Hàn không xuống xe mà ngồi nhìn theo bóng lưng của Nguyễn Tri Hạ, đợi tới khi không thấy nữa thì mới dặn tài xế lái tới Sunrise.
Nguyễn Tri Hạ và Nguyễn Kiến Định đã xuống xe, cô đẩy xe lăn cho anh ấy. Hai người còn chưa vào công ty thì đã thấy trước cổng công ty có một đám người vây quanh, trong tay bọn họ cầm băng rôn, còn có khẩu hiệu. Đám người đó ngăn trước cổng công ty, nhìn là biết sẽ không cho ai đi vào.
“Đi thôi, không sao đâu.” Bên cạnh có sáu vệ sĩ đi theo không nói, bây giờ Nguyễn Kiến Định còn đang ngồi xe lăn. Con người luôn có xu hướng đồng tình với kẻ yếu hơn mình, bây giờ anh ấy như thế thì cho dù cũng không thể đã không đồng tình còn đi lên chửi mắng được.
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, cô không hiểu tại sao Nguyễn Kiến Định lại làm ra lựa chọn này, nhưng anh ấy đã nói thế thì cô chỉ có thể hít sâu một hơi rồi đưa mắt nhìn sáu vệ sĩ cao to sau lưng, lúc này mới ngẩng đầu ưỡn ngực rồi đẩy ngăn trước cổng công ty, nhìn là biết sẽ không cho ai đi vào.
“Đi thôi, không sao đâu.” Bên cạnh có sáu vệ sĩ đi theo không nói, bây giờ Nguyễn Kiến Định còn đang ngồi xe lăn. Con người luôn có xu hướng đồng tình với kẻ yếu hơn mình, bây giờ anh ấy như thế thì cho dù cũng không thể đã không đồng tình còn đi lên chửi mắng được.
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, cô không hiểu tại sao Nguyễn Kiến Định lại làm ra lựa chọn này, nhưng anh ấy đã nói thế thì cô chỉ có thể hít sâu một hơi rồi đưa mắt nhìn sáu vệ sĩ cao to sau lưng, lúc này mới ngẩng đầu ưỡn ngực rồi đẩy Nguyễn Kiến Định đi về phía trước.
“Xin hỏi Chủ tịch Định của TQT có phải là đã thông đồng với Chủ tịch Hàn của Sunrise làm bậy cái gì rồi không? Chúng tôi cần một lời giải thích, dựa vào cái gì mà Chủ tịch Tú và Chủ tịch Quý bị ép buộc đến cỡ này. Một người đang đang hôn mê, một người không rõ tung tích, mà hai người thì vẫn còn sống một cách thoải mái trên thế giới này hả! Cho chúng tôi một lời giải thích!” Có lẽ người này là kẻ câm đầu, trong tay anh ta cầm băng rôn, giọng nói rất lớn, có thể khiến cho người xung quanh nghe được một cách rõ ràng.
...