...
Cố Tri Dân dắt Tư Nguyễn đi chơi, vui vẻ hưng phấn dắt con bé đi dạo.
Vẫn trong đợt tết, người đến Thịnh Hải và người mời khách ăn cơm vẫn rất nhiều, Cố Tri Dân là ông chủ của Tập Đoàn truyền thông Thịnh Hải và cũng là ông chủ trên danh nghĩa của Kim Hải, người biết anh rất nhiều.
Anh đưa Tư Nguyễn đi, có rất nhiều người chào hỏi với anh.
Vài người nhìn thấy Tư Nguyễn, có chút hiếu kì hỏi: “Cô bé này là ai thế? Không phải là con của anh đấy chứ?”
Cố Tri Dân nửa thật nửa đùa hỏi: “Sao? Không giống à?”
Những người hỏi câu này vốn cũng không tin là con gái của Cố Tri Dân, nhưng thái độ của anh lại khiến cho người khác nghi ngờ đây thực sự là con gái của anh.
Nếu đây thật sự là con của Cố Tri Dân, vậy nếu bọn họ nói không giống, không phải là sẽ khiến cho Cố Tri Dân mất mặt sao?
Vậy là, đám người đó gật gật đầu, nói: “Rất giống! Quả thực rất giống, đôi mắt, cái mũi này, giống hệt với Cố tổng, giống như là một phiên bản khác của Cố tổng vậy.”
Cố Tri Dân cũng không định giải thích với bọn họ, đều là những người quan hệ ngoài mặt, Cố Tri Dân nói hai ba câu khách sáo rồi đi.
Cũng có người thấy Tư Nguyễn khá đáng yêu, muốn ôm nựng con bé, nhưng Cố Tri Dân không cho phép, nói: “Làm gì thế? Định chiếm tiện nghi của con gái tôi à!”
“Chỉ là một đứa nhỏ thôi mà, nhìn đáng yêu như vậy nên muốn ôm một chút…”
“Muốn ôm con gái thì tự sinh lấy một đứa đi!” Cố Tri Dân vừa nói vừa cười, cũng không đến nỗi khiến đám người ấy cảm thấy mất mặt.
Quanh đi quẩn lại, rất nhiều người đều biết Cố Tri Dân có con gái.
Một truyền mười, mười truyền một trăm, truyền đến mức gần như ai ai cũng biết.
Lúc Nguyễn Tri Hạ đi tìm Cố Tri Dân, trên đường đi nghe thấy nhân viên Kim Hải nói thầm với nhau Cố Tri Dân có con gái rồi.
“Con gái Cố tổng có xinh không?”
“Sao lại không xinh được cơ chứ, rất xinh.”
“Mẹ đứa nhỏ là ai thế? Cố tổng mấy năm nay hình như không có tin tức gì về bạn gái ngài ấy a.”
“Vậy có khi nào là Cố tổng nhận nhầm đứa nhỏ rồi không, đổ vỏ cho người khác đó?”
“Không thể nào, tôi tận mắt nhìn thấy đứa bé đó, rất giống với Cố tổng…”
Nguyễn Tri Hạ vừa đi vừa chú ý đến cuộc nói chuyện của bọn họ, cô thấy rất tức giận.
Cố Tri Dân cư nhiên có con gái? Anh ta lại phản bội Thẩm Lệ lăng nhăng với người phụ nữ khác.
Thẩm Lệ mấy năm nay công việc bận rộn, đừng nói là sinh em bé với Cố Tri Dân, đến cả yêu đương cô cũng không có thời gian. Nếu như Cố Tri Dân thực sự có con gái, vậy thì chắc chắn không phải là của Thẩm Lệ và anh ta rồi.
Nguyễn Tri Hạ nghi hoặc, dựa vào địa chỉ anh ta nói cho cô cô liền đi qua đó.
Lúc cô qua đó, Cố Tri Dân đang ở trên thang máy bên cạnh cửa kính lên xuống với Tư Nguyễn。
Cố Tri Dân hô lên: “Hạ Hạ con xem, chỗ kia có máy bay!”
Tư Nguyễn ngẩng đầu nhìn: “Đúng rồi.”
Cố Tri Dân lại nói: “Người ở dưới nhỏ quá!” . Đọc truyện tại { TRЦмtr цуen.ME }
Tư Nguyễn kinh ngac thốt lên: “Nhỏ giống như con kiến vậy.”
Cuộc đối thoại cua hai người rất ấu trĩ.
Nguyễn Tri Hạ trước đây luôn cảm thấy Cố Tri Dân có lúc rất không đáng tin, nhưng bây giờ cô mới hiểu, tính cách mỗi người không giống nhau, phương thức sống và xử lí sự việc cũng không hề giống nhau.
Cô nghĩ, Cố Tri Dân nếu như sau này có con gái, nhất định sẽ chiều con bé lên tận trời.
Sáng sớm, Nguyễn Tri Hạ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
...